Tuesday, June 16, 2015

[Free] chap 15


Cái gọi là nắm chắc 100%, rốt cuộc có mấy ai có được





Viện trưởng Lý xoay người đứng lên, lấy kính lão xuống nhìn Hứa Quan Hạo, sau đó liền mỉm cười. “Hứa tiên sinh...... Hứa Kiệt, hóa ra giờ cháu là người nhà họ Hứa, hèn gì!”

Biểu cảm và lời nói của viện trưởng làm Hứa Kiệt rất nghi ngờ, cậu thấy hai người kia có vẻ rất thân quen, phút chốc càng thêm nghi hoặc.

“Năm nào Hứa tiên sinh cũng quyên góp giúp đỡ tài chính cho viện mình.”

Lời Viện trưởng làm Hứa Kiệt không khỏi quay sang nhìn Hứa Quan Hạo, liền thấy y nhìn cậu mỉm cười dịu dàng.

Trên đường trở về, Hứa Kiệt không nhịn được liền hỏi chuyện Hứa Quan Hạo quyên góp giùm.

“Tại anh muốn cảm tạ côi nhi viện này, nếu không nhờ có họ thu lưu em sao anh có thể đến đây nhận nuôi em được, gặp em chính là điều may mắn nhất trong cuộc đời anh đấy.”

Lúc Hứa Quan Hạo nói, y nhìn Hứa Kiệt bằng ánh mắt tràn đầy dịu dàng cùng cưng chiều, như dòng suối tí tách chảy vào con tim Hứa Kiệt.

Quay đầu né tránh ánh mắt Hứa Quan Hạo, Hứa Kiệt ngầm siết tay thành quyền.

Sau đó Hứa Quan Hạo hỏi nguyên nhân tại sao Hứa Kiệt lại đến cô nhi viện, Hứa Kiệt chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu ‘đột nhiên muốn tới thăm lại thôi’.

Về đến nhà, Hứa Quan Hạo nhìn Hứa Kiệt đi về phía thư phòng, nhíu chặt mày lại, trong khoảng thời gian này, y vẫn luôn có cảm giác Hứa Kiệt đang có chuyện gì gạt y, y cũng càng ngày càng nhìn thấu tâm tư Hứa Kiệt, cảm giác như thế làm y vô cùng khó chịu và sợ hãi.

Ban đêm, Hứa Kiệt vậy mà lại mơ đến cảnh tượng lâu trông thấy, giấc mơ này cũng chính là giấc mơ cậu hay thấy lúc ở côi nhi viện, trong mơ cha cậu đi từ cửa chính vào, đến trước xích đu cậu đang ngồi, nắm tay cậu dẫn ra khỏi côi nhi viện.

Giấc mơ này, từ lúc cậu bị Hứa Quan Hạo nhận nuôi, cũng từ lúc cậu xem Hứa Quan Hạo là cha cũng chưa từng thấy lại, tự nhiên hôm nay đi tìm tấm ảnh kia lại làm cậu nhớ đến cha ruột.

Trong lúc Hứa Kiệt đang đau đầu chuyện cha ruột thì ngày thi cũng sắp đến gần, rốt cuộc trong không khí căng thẳng của nửa tháng còn lại ôn thi, cậu chẳng còn thời gian đâu mà nghĩ về chuyện cha ruột với Hứa Quan Hạo nữa, ngày nào cũng cùng thầy gặm đầu vào học, học xong còn phải làm cả đống bài tập, đến trường lại phải thi thử, trong mắt học sinh cấp hai chưa phải thi đại học, áp lực thi lên cấp ba cũng chẳng kém cạnh gì.

Nửa tháng sau, đến ngày thi, Hứa Quan Hạo còn đến chờ ngoài phòng thi của cậu, y cũng biết mấy ngày nay Hứa Kiệt học hành rất căng, nên cũng rất coi trọng, hoàn toàn không nghĩ tới lúc trước khi mình đi thi, người nhà còn chả thèm hỏi một câu.

Hai ngày thi, Hứa Quan Hạo đứng trước cổng chờ hai ngày, mỗi lần Hứa Kiệt vừa ra khỏi trường thi liền mang xe đến đón cậu về nhà, trong nhà đầu bếp cũng đã canh sẵn giờ nấu sẵn đồ ăn, chờ đến lúc Hứa Kiệt xong, Hứa Quan Hạo liền cùng cậu nghỉ ngơi, hoặc ngồi một bên nhìn Hứa Kiệt học bài.

Hôm sau kì thi chấm dứt, xe mang Hứa Kiệt vừa thi xong về thẳng đến nhà, Hứa Quan Hạo càng nhắm mắt nhắm mũi bám theo đuôi Hứa Kiệt, nhìn cậu ăn cơm, tắm rửa.

Lúc Hứa Kiệt đi ra khỏi phòng tắm, Hứa Quan Hạo liền đứng dậy khỏi sôpha, đi qua lấy khăn trên tay cậu, tự tay giúp cậu lau tóc.

“Lát nữa em ngủ một giấc cho no mắt, mấy ngày nay chắc mệt lắm.” Hứa Quan Hạo nhẹ nhàng lau tóc, sau đó cúi đầu dịu dàng nói bên tai Hứa Kiệt.

Hứa Quan Hạo vừa cúi đầu, liền bị hương vị ướt át sau khi tắm xong trên người cậu phả vào mặt, thoang thoảng trong đó là mùi hương tươi mát của sữa tắm và hơi thở rất riêng của thanh niên mới lớn, chỉ một chút thế thôi cũng làm mặt y đỏ ửng lên, liền vội vàng đứng thẳng người lại, hơi xấu hổ mà ho nhẹ một tiếng.

Hứa Kiệt cũng không chú ý tới sự khác thường của y, mấy ngày này quả thật hơi mệt, đến cả chuyện Hứa Quan Hạo lau đầu sấy tóc cho cũng không cản, dựa cả người vào ghê mà khép hờ mắt, hưởng thụ động tác của Hứa Quan Hạo.

Đầu tiên Hứa Quan Hạo dùng khăn lau sơ mái tóc ướt át của cậu, sau đó lấy máy sấy qua sấy từ từ, đợi đến lúc tóc khô hẳn, y mới chịu không nổi nữa mà vươn tay sờ sờ vài cái lên mái tóc mềm mại kia, cuối cùng mới có chút lưu luyến không nỡ mà buông máy sấy ra.

Sau khi Hứa Quan Hạo dừng tay, thì thấy Hứa Kiệt vẫn ngồi dựa trên ghế không nhúc nhích, nên đến trước mặt cậu xem thử xem, ai ngờ lại thấy cậu đã ngủ tứ lúc nào.

Hơi mê muội nhìn gương mặt đang ngủ của Hứa Kiệt, sắc mặt Hứa Quan Hạo càng lúc càng đỏ, rốt cuộc đến hít thở cũng có chút khó khăn.

Chậm rãi vươn tay ra, Hứa Quan Hạo do dự chạm lên hàng lông mi của Hứa Kiệt, hơi dừng lại một chút rồi lại lướt xuống gương mặt cậu, làn da dưới tay bóng loáng mà co dãn, là cái cảm giác căng chặt của người trẻ tuổi, mà lúc đụng cằm Hứa Kiệt, y ban đầu hơi sửng sốt, sau liền nở nụ cười.

Mười lăm tuổi Hứa Kiệt đã là thanh niên rồi, cằm cũng đã lún phún râu, do ssangs nào hai người cũng theo trình tự người trước kẻ sau đánh răng rửa mặt nên Hứa Quan Hạo chưa từng thấy cảnh Hứa Kiệt cạo qua râu, bởi vậy dù biết Hứa Kiệt đã lớn lên, nhưng đến lúc thật sự chạm phải mấy sợ râu cưng cứng, y vẫn có chút tò mò đan xen với xúc cảm không tên.

Ngón tay Hứa Kiệt lưu lại dưới cằm cậu rất lâu mới dời đi, chậm hãi chạm vào bờ môi Hứa Kiệt.

Hứa Quan Hạo cảm nhận được nhịp tim đập như trống bỏi của mình, cùng cảm giác khô nóng khó hiểu, lúc chạm đến bờ môi Hứa Kiệt, ngón tay y có chút run rẩy.

Thế mà ngay lúc Hứa Quan Hạo đang hồi hộp muốn ná thở thì Hứa Kiệt bỗng dưng mở to mắt, khoảnh khắc Hứa Kiệt mở mắt ra, y thiếu chút nữa đã sợ hãi kêu lên thành tiếng, sợ tới mức tiền hất tay ra lùi về phía sau, phút chốc gương mặt đang ửng hồng cũng tô một màu trắng bệch.

Vươn tay xoa xoa trán, Hứa Kiệt thẳng lưng.“Em ngủ quên mất?”

Chất giọng Hứa Kiệt nghe có hơi khàn, ngồi dựa trên ghế lâu quá làm cậu hơi đau lưng nên nhíu nhíu mày vươn tay xoa xoa mấy cái.

“Ờ...... Buồn ngủ thì ngủ luôn đi em.” Thấy Hứa Kiệt không phát hiện ra hành vi của mình ban nãy, Hứa Quan Hạo tự ép mình phải tỉnh táo lại.

“Dạ, thế me ngủ đây, khi nào ăn cơm nhớ kêu em với.” Đứng lên, Hứa Kiệt thấp giọng nói một câu liền đi đến bên giường, cởi giày nằm lên, mau mắn kéo chăn lên đắp.

Nhẹ chân đi đến bên giường, Hứa Quan Hạo nhìn Hứa Kiệt đang ngủ rốt cuộc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mà Hứa Kiệt vừa nhắm mắt lại liền lấy tay xoa xoa môi, cảm giác ngưa ngứa vẫn còn đấy.

Động tác Hứa Kiệt từ từ nhắm mắt lại làm hô hấp Hứa Quan Hạo càng đông cứng lại, cũng không dám ở lại trong phòng thêm nữa, thấy Hứa Kiệt ngủ liền vội đi ra khỏi phòng.

Hứa Kiệt có cảm giác mình mới nhắm mắt lại đã bị Hứa Quan Hạo lôi dậy ăn cơm chiều, cậu tỉnh lại liền chạy vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt rồi khôi phục tinh thần ngồi vào bàn.

Trong lúc ăn cơm, Hứa Kiệt có thể cảm giác được ánh mắt Hứa Quan Hạo thỉnh thoảng lại hướng về phía cậu, cơ mà cậu mới liếc qua cái, Hứa Quan Hạo sẽ ngay lập tức tỏ vẻ mình đang rất nghiêm chỉnh ngồi ăn cơm.

Buổi tối, Hứa Kiệt vẫn như trước trong ánh mắt đầy mong chờ của Hứa Quan Hạo mà hôn lên trán y một cái chúc y ngủ ngon, nhưng lần này lúc Hứa Kiệt hôn lên, Hứa Quan Hạo đột nhiên lại vươn tay ôm chầm lấy cậu, động tác đột nhiên này làm Hứa Kiệt hơi sửng sốt, sau đó liền hơi không được tự nhiên, theo bản năng đẩy y ra.

Lần này bị đẩy ra, Hứa Quan Hạo cũng không xán lại, mà chỉ ho nhẹ một cái thì chui vào chăn, thấy Hứa Kiệt nghi hoặc thì tỏ vẻ mình không biết gì hết, còn vỗ vỗ lên phần giường kế bên, ý bảo Hứa Kiệt nhanh đi ngủ.

“Tiểu Kiệt, ngay mai có phim mới chiếu, mình đi xem đi!”

Ngồi xuống bên giường, Hứa Kiệt lắc lắc đầu.“Không được, ngày mai lớp em làm tiệc, tiệc tốt nghiệp.”

“Phim kia là do anh đầu tư, lần đầu tiên nên anh muốn đi xem với em.” Trong giọng Hứa Quan Hạo thoáng chút bất mãn.

Xốc chăn lên nằm xuống, Hứa Kiệt cũng hiểu được giọng điệu này của y.“Em muốn tham gia tiệc tốt nghiệp, phim chờ đến ngày chính thức công chiếu rồi xem cũng được.”

Lời Hứa Kiệt nói làm hai mắt Hứa Quan Hạo không khỏi sáng lên, nghĩ đến việc hai người cùng đến rạp chiếu phim xem phim, cũng được lắm chứ.

“Ờ, thế đợi đến lúc công chiếu em nhớ đi coi chung với anh, nhớ nha, em hứa rồi đó.” Xoay người qua, Hứa Quan Hạo ôm Hứa Kiệt cười nói.

Lúc này Hứa Quan Hạo vẫn chưa biết, trong hai ngày ngắn ngủi tới, giữa hai người bọn họ đã xảy ra một chuyện trời long đất lở, lúc công chiếu phim, Hứa Kiệt càng không thể thực hiện lời hứa cùng y đi xem.

Lúc này Hứa Quan Hạo vẫn lòng đầy vui vẻ như thế, nhìn một bên má Hứa Kiệt nhìn sao cũng thấy vui vẻ, y không phải không nghĩ tới chuyện nói cho Hứa Kiệt biết tâm tư của y, nhưng chuyện Hứa Kiệt quen bạn gái đã tạo nên một đả kích không nhỏ với y, chính là chuyện Hứa Kiệt thích con gái, lại còn là loại con gái nhỏ nhắn đáng yêu. Giờ y vừa mới ép Hứa Kiệt chia tay với con nhỏ kia, dù giờ thái độ của Hứa Kiệt đối với y kém xa lúc trước, nhưng cũng không đến nỗi xa lạ, mà lúc này nếu nói cho Hứa Kiệt tâm tư của y, không khéo Hứa Kiệt chẳng những không tiếp thu được, có khi còn ghét bỏ y! Nếu chưa chuẩn bị được trăm phần trăm, y tuyệt đối sẽ không dễ dàng phá vỡ quan hệ hệ giữa hai người họ như thế. Nhưng muốn y buông tha cậu, dâng cậu cho người khác, chuyện đó dù có chết y cũng không chấp nhận!

Ngày đầu tiên sau khi thi xong, Hứa Kiệt vẫn chờ ở nhà, không thì cũng đến phòng giải trái nghe nhạc, hoặc ngồi trong thư phòng đọc sách.

Thư phòng nắm ở phía hướng sáng, Hứa Quan Hạo cũng rất thích đọc sách, nên thiết kế nơi dây rất thoải mái, còn thiết kế ban công thật rộng, đặt một cái võng, trước võng đặt một cái bàn, có thể đặt máy tình lên dùng hoặc trà để uống. Hứa Quan Hạo mới mười mấy tuổi đã thích dính chặt ở đây, nằm trên võng đọc sách hoặc là lên mạng, sau khi nhận nuôi Hứa Kiệt liền mang theo Hứa Kiệt đến đây, dần dần Hứa Kiệt cũng học theo thích đọc sách.

Lúc này Hứa Kiệt đang nằm trên võng, cầm trên tay một cuốn tieeur thuyết lịch sử mà đọc, trên bàn đặt ít trà bánh. Lúc Hứa Quan Hạo từ công ty về liền thấy bộ dạng thích ý này của Hứa Kiệt.



No comments:

Post a Comment