Chap 9
Edit: Hạt dưa chíp chíp
Quý Lăng Phong cảm thấy đầu óc của mình đá đè đến hỏng hóc cả rồi, cư nhiên lại ngoan ngoãn đi theo nam nhân kia đến nhà ăn.
Bất quá nhìn bàn ăn đầy đủ thịt nương, Quý đại thiếu gia không chút khách khí cầm đũa, meo meo tấm tắt như vậy cũng đáng.
Trương Nghị Dương mấy ngày nay lại bị lão tử của gã trói chân, thời gian chạm mặt gã rất tí, thế nên y cũng đành phải thành thành thực thực cắm dùi ở trong phòng ăn chờ bảo mẫu làm mấy món ăn bình thường xơi tạm. Mặc dù hương vị không kém, nhưng cũng chỉ là những món bình dân nhai đi nhai lại. Do vậy, khi nhìn thấy một đống đồ ăn thịt cá đầy đủ trước mặt, Quý Lăng Phong thật đang hổ thẹn 'quy phục chịu trói'.
Đường Quân Triết ngồi phía đối diện tao nhã cầm phiên thịt nướng giúp Quý Lăng Phong nướng chính, thi thoảng ngẩng đầu, đã thấy tiểu tử kia cúi thấp mái đầu nâu lớn, chuyên chú nhìn mấy đĩa thức ăn, ngẫu nhiễn chóng lại ánh mắt của hắn liền nở nụ cười.
Cái miệng nhỏ nhắn dây mỡ sáng bóng, dưới ánh đèn mờ nhạt của nhà hàng lại hấp dẫn mê người. Đường Quân Triết yên lặng nhìn chăm chú nhất cử nhất động của y, bất động thanh sắc nâng ly rượu nhấm nháp. Cảm giác mát lạng theo khoang miệng trượt xuống cổ họng, trong khoảng khắc trở nên nóng bỏng, nóng đến cùng cực.
"Phục vụ." Hắn ngoắc ngoắc tay. "Giúp tôi lấy một ly nước lọc." Dừng một chút, lại bổ sung thêm. "Nước lạnh!"
Không thể không nói, kỹ thuật nướng thịt của Boss đại nhất rất thuần thục, ban đầu Quý Lăng Phong thực sự không muốn ăn nhờ ngươi ta nhưng giời ngồi cũng đã ngồi, y không thể để người ta phục vụ mình được, liền quyết định tự mình dốc sức tự túc, kết quả lại bi phẫn phát hiện khả năng làm chủ mức độ to nhỏ lửa cửa mình không tốt, thịt nướng ra cắn một phát cũng đã mẻ cả răng. Sau khi lãng phí một bàn thịt bò tươi ngon, y rốt cục ngẩng đầu, đưa đôi mắt tràn ngập trông đợi nhìn về phía Boss đại nhân.
Đường Quân Triết thản nhiên lấy phiên thịt trong tay y, ra hiệu bảo y yên tâm, Quý Lăng Phong không nói gì nữa, bắt đầu chuyên chú chờ đợi thức ăn thơm ngon sắp ra lò.
Boss đại nhân lần đầu cảm nhận được lao động thật khoái hoạt, nhất thời nghĩ nghĩ đi ăn thịt nướng là một quyết định vô cùng đúng đắn, sau này rảnh rỗi mang vật nhỏ đến đây nhiều nhiều một chút cũng được nhỉ.
Đường Quân Triết tựa hồ không đói, trên thức tế, hắn ăn cơm cũng không nhiều, bữa trưa cũng mới ăn lúc chiều, cho nên giờ cũng không có cảm giác đói. Vì thế, hắn thường gắp thịt nướng bỏ vào bát của Quý Lăng Phong. Lúc đầu, Quý Lăng Phong phất phất tay, tỏ ý mình có thể tự gắp đước, cho đến khi đôi đũa kia duỗi về phía y lần nữa, y đành ngượng ngùng đem bát nhỏ đẩy về phía trước rồi bắt đầu chậm rãi thưởng thức mĩ vị.
Nhìn cái đầu màu nâu nho nhỏ lúc lúc xuống, Boss đại nhân sờ sờ cằm, ngô, sao hắn lại có cảm giác đang dưỡng sủng vật nhỉ?
Không bao lâu, một bàn đầy ắp mĩ vị liền trơ trọi, Boss đại nhân hơi hơi kinh ngạc, hắn không ngờ một người có thân thể mảnh khảnh như Quý Lăng Phong lại có lực ăn mãnh liệt như vậy, đôi mày khẽ nhíu --- ăn nhiều như vậy mà vẫn gầy, thế thì làm cách nào mới vỗ béo lên được?
Quý Lăng Phong không để ý đến hình tượng ợ một cái, dùng móng vuốt sờ sờ bụng mình, ăn no thật thích ~\(≧▽≦)/~!
Nhưng bất chợt, y ý thức được phía đối diện vẫn còn một người hồ như chưa ăn miếng nào, nhất thời có chút ngượng ngùng hỏi: "Anh có muốn gọi thêm không?"
Boss đại nhân toàn thân chấn động. "Còn ăn chưa no sao?" Dạ dày cỡ nào thế QAQ!
Quý Lăng Phong thoắt cái đỏ mặt, vội vàng xua tay: "Không không không tôi no rồi, anh hình như vẫn chưa ăn miếng nào..."
Đường Quân Triết nở nụ cười, "Cậu ăn no là được rồi, tôi không đói."
Quý Lăng Phong nhìn mâu quang ôn hoà của đối phương, hơi hơi bối rối, những lời này nghe sao cũng không được tự nhiên a = =!
Bất quá Đường Quân Triết không quá quan tâm, hắn nhìn tiểu tử đối diện bị mình dưỡng đến no kia, tâm tình tốt vô cùng.
Vì thế rất thống khoái, săn sóc hỏi "Có cần tôi đưa cậu về không?"
Vừa dứt lời, Đường Quân Triết bỗng nhiên ý thức được Quý Lăng Phong hẳn đang có xung đột với người nhà, như thế hiện tại y ở chỗ nào?
Quý Lăng Phong khoát tay "Tôi sống gần đây a"
"Phụ cận?"
"Ân, nhà của bằng hữu."
"Nhà bằng hữu?" Boss đại nhân đột nhiên ngửi thấy mùi nguy cơ.
Được ăn một bữa ngon tâm tình Quý Lăng Phong tốt lên rất nhiều, nên y cũng không ngại hàn huyên một chút, "Ân, một bằng hữu cũ, con người gã rất tốt, cũng rất nhiệt tình. Gần đây gặp một chút chuyện rắc rối không muốn về nhà nên tôi hỏi mượn căn hộ của gã ở tạm, gã cũng bất chấp nguy cơ bị cha mắng không nói hai lời đáp ứng." Trời biết, trước mặt Trương Nghị Dương y chưa bao giờ gọt lưỡi khen ngợi gã, hai người vốn thuộc loại thích chế nhạo đối phương, nhưng trước mắt người ngoài tổng yếu vẫn tán thưởng vài câu.
Ngay lúc y ý cười dào dạt ca ngợi Trương Nghị Dương, nam nhân đẩy kính mắt, chợt hỏi: "Cậu định sống luôn ở đó sao?" Dứt lời cại cảm thấy khẩu khí của mình không tốt, liền bổ sung, "Ý tôi là...cậu không về nhà nữa à?"
"Cái này...kỳ thật tôi cũng muốn dọn ra ngoài ở, dù sao cha hắn có vẻ có chút thành kiến với tôi, tôi không muốn khiến ông ấy khó xử nên gần đây đang tìm kiếm một căn hộ, nhưng tìm hiểu vài lần mới biết giá phòng gần phó XX quá đắt."
"Tốt." Đường đại Boss hài lòng gật đầu.
"Hở?" Y đang nói giá phòng đắt sao nam nhân này lại trầm trồ khen ngợi (╯﹏╰)?
"Tôi có một phòng trống ở vùng lân cận, cậu muốn thuê không?"
"Thật không?" Nhãn tình Quý Lăng Phong sáng lên, ngay lập tức ngại ngùng hỏi nhỏ: "Cái kia...Tiền thuê nhà bao nhiêu vậy? Hiện tại tôi không có nhiều tiền để thuê nhà đâu."
Vẻ mặt cậu nhóc mới lớn giờ đây có chút nhăn nhó, ánh sáng mờ nhạt u ám trong nhà hàng rọi xuống, đổ bóng dưới hàng mi cong dày, khẽ chớp mắt một cái, lại giống như hai chiếc bàn chải nho nhỏ cọ cọ vào tâm khảm hắn, trêu chọc. Đường Quân Triết nhìn mà nổi lên chút tâm dương ngứa ngáy.
Hắn mở miệng, giọng nói nhiễm vài phần ám muội, "Tiền lương của cậu bao nhiêu?"
Quý Lăng Phong chọc chọc ngón tay, "3000..."
Boss đại nhân nghĩ nghĩ "Vậy 1000 đi."
"A?"
"Tiền thuê nhà, một tháng 1000."
Quý Lăng Phong có điểm khó có thể tin được, y đã đến rất nhiều cơ quan bất động sản lân cận và gần các khu phố thương mại sầm uất, thậm chí là một căn phòng nhỏ sáu mươi bảy mươi mét vuông, tiền thuê một tháng cao hơn tiền lương y nhiều, nhưng nam nhân này lại chỉ cần 1000?
"Thuê cùng người khác sao?" Mặc dù những ngày này có chút khó khăn, nhưng y không thề chập nhận việc cùng chia sẻ một căn nhà với người xa lạ, y cần rất nhiều không gian riêng tư, dù căn nhà lớn hay nhỏ, nhưng ít nhất mình y một người một không gian.
Đường Quân Triết có chút cảm khái chỉ sống thông minh của tiểu tử kia sao thất thường như thế, hay là lại không chú tâm nghe lời mình nói?
"Tôi vừa nói là phòng trống." Mốt chốt như thế rồi sao lại còn nghĩ cùng người khác thuê chung chứ = =!
"Bao nhiêu mét vuông?"
"Không biết."
"..."
"Anh khẳng định đủ dùng chứ?"
Đường đại boss đương nhiên không biết, bất động sản dưới tay hắn rất nhiều, có khu trung tâm thành phố, cũng có ở ngoại thành, nhưng không có chỗ nào không phải là khu biệt thự cao cấp cả, quá phô trương, hiển nhiên không thể để tiểu tử này ở được.
"Thật sự chỉ cần 1000?"
Bị hỏi nhiều lành như vậy, Đường Quân Triết chọn mi, "Cậu không cần?"
"Cần cần cần chứ!" Quý Lăng Phong gật đầu lia lịa, "Như vậy...tôi có thể nhìn căn nhà một chút được không?"
"Cậu chừng nào rảnh?"
"Cuối tuần tôi rảnh."
"Cuối tuần tôi bận." Đường Quân Triết nhíu mày, trầm tư an bài công việc một chút rồi hỏi: "Tối thứ ba thế nào?"
"Được, hết thảy do anh quyết định!"
o.O.o
Trở về nhà, Đường Quân Triết nằm xuống sô pha mĩ mắt một lát rồi cầm điện thoại lên.
"Bíp...bip..."
"Uy, tổng giám đốc, xin hỏi ngài có gì phân phó?"
"Giúp tôi mua một că nhà."
"A... ( ⊙ o ⊙)?"
"Càng gần công ty càng tốt, không phải khu nhà cao cấp, căn nhà phổ thông bình thường là được."
"Tổng giám đốc..."
"Diện tích không cần quá lớn, nhưng cũng đừng nhỏ quá."
"Cái kia..."
"Trước tối thứ ba đem chìa khoá nhà cho tôi."
"Tổng..."
"Bíp...bíp..."
Đầu dây bên kia, thư ký tiểu thư Diệp Tiểu Thiên oán hận ném điện thoại lên giường!
Cô nàng kéo chăn lên đầu, hắc tuyến đầy mặt, rốt cục đó là dạng nhà kiểu gì a! Càng gần công ty càng tốt a! Không cần quá lớn cũng đừng quá nhổ là sao a! Tiêu chuẩn trong mắt Boss cùng dân chúng bình dân như chúng tôi khác nhau một trời một vự đó! Mua loại nhà này đúng là thử thách IQ của con người mà! Thực sự rất gian nan TAT!
No comments:
Post a Comment