Siêu đoản văn Đam Mỹ
Tác giả: ' '~ Nhiều tác giả
Nguồn: Thanks bạn đã share >.<
Trans: Quýt trần đại ca
Edit: Gia đình nhà hạt
Nam nhân phía sau quăng phắt cái vẻ trung hậu ban ngày, cơ bụng rắn chắc kề sát sau thắt lưng hắn, từ trong va chạm mãnh thú, mà rưng rưng nước mắt nỉ non khóc nhưng cũng lại đồng thời đạt tới cao trào... Sau đó, hắn chôn mình sâu thật sâu trong tấm chăn dày, hữu khí vô lực mà nức nở:
"Ngươi, Để đó mà xem, ta sẽ trừ tiền lương của ngươi!"
Lập tức liền bị bàn tay to phía sau ôm lấy, bên tai truyền đến hơi thở quen thuộc :
"Chỉ cần em vui, cả đời tôi làm công miễn phí cho em cũng chẳng sao."
*
Cổ đông cao lớn chống hai tay trước bàn làm việc của hắn:
"Lễ tình nhân tặng em có nhành hoa hồng. Thế mà em lại chọn cái tên đó? Để anh mua em mấy cây hoa phong lan quý." (chém bừa =”= hoa lan gì thì ứ có biết)
"Phong lan quý? Ngươi cảm thấy ta đây mua không nổi sao?"
Hắn nhẹ chàng vuốt ve đóa hồng trước mặt, nhớ lại lúc sáng nam nhân nói với hắn:
"Tiền lương đều bị em trừ hết rồi, thôi lễ tình nhân em lấy đỡ đi." Hắn liền nắm lấy tay y, mắt sớm đã ngân ngấn nước mắt.
*
Thủ trưởng không nghe lời y khuyên bảo, ở bữa tiệc mừng công lại quá chén . Đem nhân vác về nhà, vứt lên giường, y bắt đầu suy nghĩ lúc hắn tỉnh lại nên trừng phạt thế nào đây. Thủ trưởng rượu vào mặt đỏ hồng, ở trên giường không chút giác lật tới lật lui, cuối cùng cọ tới phần thân dưới vốn đã bừng bừng dục hỏa của y, lại còn vất luôn cái vẻ mặt cấm dục thường ngày, dùng cả tay lẫn cuộn lấy. Y câu khóe miệng xuống, nghĩ: ân, thỉnh thoảng say một lần cũng không tệ.
*
“Hài, anh bạn, hâm mộ cậu quá! Giám đốc mỗi lần đi công tác đều mang cậu theo ~ loại chuyện tốt thế này như sao lại chẳng bao giờ đến lượt tôi nhỉ ~
“Ngươi ngu gớm!”
Hắn cau mày, gian nan từ ghế đứng lên, vừa đỡ thắt lưng vừa đi từng chút từng chút. = =
***
Hai giờ sáng, hắn từ trên giường bò dậy, đá đá nam nhân ngũ say bên cạnh
"Nè! Em đói bụng rồi! Dậy lấy điểm tâm cho em ăn!"
Nam nhân đeo cái mặt đen thui đứng dậy chậm rãi hướng phòng bếp mà đi, lát sau mang sữa cùng bánh mì đến cho hắn. Nam nhân ngồi im lặng bên giường hắn một hơi quét sạch bánh mì,
"No chưa?"
Nam nhân hỏi
"Na! No, no, no lắm~" - Hắn vỗ bụng thỏa mãn nói
Nam nhân nở nụ cười vuốt từ bả vai lên mái tóc hắn, nói
"Thế giờ chắc anh ăn em cũng được rồi nhỉ~"
***
Ngày nọ chuyện của hắn bị đem lên báo, lại còn chụp rõ ảnh hai người bọn họ cùng đi dạo chợ đêm, tiêu đề vô cùng bắt mắt:
** thiên vương siêu sao rốt cuộc cũng là áp dụng quy tắc ngàm với tổng tài công ty giải trí?!**
"Ha ha, bọn họ đều nói tôi xài quy tắc ngầm với anh kìa! ~"
Nam nhân rung đùi đắc ý giương mắt nhìn người phía trước mình một cái, lại bị y mỉm cười đem hắn áp ở trên giường:
"Ai xài với ai, em biết là đủ rồi ~ "
***
“ Lúc trước ngươi không phải mua một đống bách khoa toàn thư nấu nướng thần kì, bí quyết làm việc nhà, hướng dẫn chăm sóc sắc đẹp, sách bí kíp thành công đích sao? Sao gần đây không lấy ra mà đọc?”
“Đó là trước đây ~ từ khi phát hiện mình là cong, kết giao toàn mấy anh chàng nhiều tiền, đẹp trai, việc nhà lo xoành xoạch, ta còn học mấy thứ này để làm chi?”
“Chỉ là gần đây xem mấy đoản văn đam mỹ thì thấy, nam nhân như vậy đích là công cả nha, ôi chao, ngươi đã chuẩn bị mà cống hiến cái mông của mình chửa ?”
“....”
***
“Ngươi sao có thể đối xử với ta như vậy! Trong lòng ta ngươi lúc nào cũng đứng thứ nhất, có gì ngon cũng giành cho ngươi ăn trước, có trò gì hay cũng cùng ngươi chơi, kiếm được tiền cũng giao cho ngươi, ngươi nói ngươi ngủ một mình cô đơn ta liền cùng ngươi ngủ, ngươi lúc trước còn xem qua tiểu jj của ta, hiện tại ngươi lại cùng với lão nam nhân đáng ghét kia xuất ngoại kết hôn không cần ta . . . 555. . .”
“Con à, đừng có quấy . . . “
= =( cải biên tự “ba, đừng có quấy” )
***
Ngốc tử kia thế nhưng lại treo màn trước cửa ngục, hắn không biết phải nói gì:
"Cậu làm thế để làm chi?"
Ngốc tử quay đầu lại nở nụ cười, thế nhưng lại vô cùng tươi đẹp:
"Đương nhiên là để tìm đường trốn rồi! Anh chưa coi “Vượt ngục” sao? Bọn họ đều đã xếp tôi vào nhóm gay, như thế thì sẽ không bị phát hiện rồi ~ tôi thực thông minh phải không?"
Hắn bật cười, đứng dậy đi về cậu, thầm nói: "Này đúng thật là phương pháp tốt."
***
Hắn nhìn khoang thuyền phía trên, dường như lại nhớ tới năm ấy lúc năm tuổi, thời điểm ở bong thuyền lần đầu gặp mặt, giọng hát trong trẻo như thanh âm đất trời hòa quyện, mái tóc dài đen nhánh tựa màn đêm, Đôi mắt trong ngàn tựa sóng biển, còn có cái đuôi cá chưa từng thấy ở bát kì đâu....
Ý thức dần trở về, nam nhân phía trên khóe miệng vẫn mang theo nụ cười tuyệt đẹp như trước, động tác một chút cũng không chần chừ. Kẻ hiện giờ đã thành tên cầm đầu đám hải tặc là hắn bị tông đầu đau phát khóc, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Mẹ ôi, nếu không nhẹ chút, lão tử đem ngươi đun thành canh cá!"
***
Bị nam nhân đè xuống mà mãnh liệt xâm chiếm, hắn giang rộng hai chân, tiếng thở dốc hổn hà hổn hển cũng dấu được nhưng giọt nước mắt ngân ngân nơi khóe mi, nam nhân khẽ cắn cằng chân trần truồng của hắn, lại càng thêm hung hăng xỏ xuyên. . .
Đương lúc ý thức gần như tiêu tan, hắn tựa như nghe được có tiếng nói:
"Tin có kiếp trước chứ?"
Hắn cắn môi, không biết nên trả lời như thế nào.
Nam nhân sờ sờ mái tóc dài mềm mại của hắn:
"Kiếp trước ta là cái bình đen thui, ngươi là cái nắp đè ta cả đời, ngươi nói xem kiếp này ta có nên đòi lại??"
***
"Mới nhận mấy bài trắc nghiệm này, phải cùng bằng hữu làm mới được. Này anh bạn cùng bàn, giúp cái!"
"Được!"
"Như vậy...Màu sắc tôi thích nhất là gì?"
"Màu đen"
"Tôi am hiểu nhất môn học nào?"
"Môn toán"
"Sủng vật của nhà tôi?"
"Củn con tên Bổn Bổn."
"Tôi thích mặc phong cách nào?"
"Hỗn loạn"
"Trò chơi"
"Thiên hạ thứ hai."
"Tôi hoàn toàn không biết đến một điều?"
"Anh yêu em."
o.O.o
"Lão công, Xem tinh tức mới đây chưa?"
"Chưa, sao?"
"NASA nói có người ngoài hành tinh đấy."
"Đã tổ chức hội nghi tuyên bố chính thức đâu, tin tức là cải tin làm gì"
"Em sợ a, em sợ bọn chúng bắt em đi, một lần cưỡng gian lại thêm một lần cưỡng gian, làm cho em sinh phải một tiểu người ngoài hành tinh."
"Ngươi là đại nam nhân có thể sinh được à?"
"Bọn chúng tiên tiến như thế, nhất định sẽ làm cho em sinh."
o.O.o
Nam tử mang theo hoa quả đứng trước cửa: "Bá mẫu, người khỏe, cháu là bạn trai của con trai người"
"Nghịch tử! Ngươi mau ra đây!" Nói xong ngã đơ xuống đất không dậy nổi.
Nghe tiếng gọi, tên "nghịch tử" đi ra, nhìn hắn trong nháy mắt, cứng cả người...
Thật lâu sau: "Nhiều năm như vậy, ngươi, ngay cả khẩu vị đều không thay đổi."
Nam tử cười khổ: "Ta đã nói rồi mà, ta phải làm người nhà của ngươi"
Bá mẫu vừa mới chật vật đứng lên liên lăn đùng ra ngã tiếp
No comments:
Post a Comment