Wednesday, October 16, 2013

[Đam Mỹ] Siêu đoản văn đam mỹ #1

Rảnh rang không có việc gì làm lại táy máy tập tành edit :v

Siêu đoản văn Đam Mỹ

Tác giả: '  '~ Nhiều tác giả

Nguồn: Thanks bạn đã share >.<

Trans: Quýt trần đại ca

Edit: Gia đình nhà hạt




Phụ bếp yếu ớt hỏi: "Đầu bếp trưởng đại nhân, món này ngài đã cho vào sáu quả ớt, đổ bảy lần mù tạc, tám thìa muối, tổng giám độc khẩu vị chắc cũng không nồng đến thế chứ? Không phải cho quá nhiều rồi sao?"

Đầu bếp trưởng một tay đỡ thắt lưng, một tay kia đem bình sinh hào rót vào nồi, hung hăng nói: "Nhiều nhiều cái đầu ngươi!!"

*

Tổng giám đốc nở nụ cười quỷ dị:

"Xin giới thiệu, đây là em trai tôi, mới đi du học về"

Đầu bếp trưởng nhịn không được cả người run lên hai cái, cười mỉa nói, "Ồ, xin chào"

Cậu em kia im im, lòng thầm tự hỏi: Khách sạn anh mình tốt xấu gì cũng là khách sạn năm sao, sao trình độ đầu bếp tệ dữ vậy? Bữa cơm vừa rồi món nào món nấy ăn vào mà không sùi bọt mép chết tươi thì mình không là người!

*

Tổng giám đốc say rượu ngay hôm sau tỉnh lại, đã thấy vị đầu bếp trưởng kia mặt đầy quan tâm đứng bên giường ngay trong nhà mình, trên tay còn bưng chén cháo ngô loãng nóng hổi...

Tổng giám đốc bật cười:

"Hôm nay không nấu đồ ăn vị nồng cho tôi nữa sao?"

Đầu bếp trưởng khóe miệng run rẩy: "Khụ khụ khụ, tôi sợ anh chỗ đó chịu không nổi... Nói nghe, chuyện hôm qua không lẽ anh không nhớ?"

***

Trên chuyến bay quốc tế: "Vị tóc vàng mắt xanh bên kia bảo tôi đem cái này cho cậu"

Hắn nhận lấy mẩu ghi chép từ người đồng nghiệp tiếp viên hàng không: "Là của mỹ nữ ngồi dựa vào cửa sổ kia sao?"

Vị tiếp viên hàng không kia mặt mày tối sầm nhìn hắn:

"Không phải, là anh đẹp trai bên cạnh kìa"

Hắn mặt mày nghi hoặc mở mẩu giấy ra: Honey, còn nhớ đêm Paris mất hồn kia không? Em vị thật ngon nha ~

Hắn trừng to mắt, tức khắc lại như cảm nhận được đau nhức khốn khổ chốn PP lúc trước

***

"Ở trong này luôn đi! Khóa kĩ rồi, vào mau thôi!"

Hắn hung hăng đem nam nhân trước mắt đẩy vào, không gian nhỏ hẹp đến độ thở cũng không thở nổi, hơi thở nam nhân phía trên phập phồng trên mặt, làm người ta khó có thể kháng cự. Sau lưng ép chặt vào vách tường toilet, chỉ cảm thấy dục vọng kia nháy mắt căng tràn trong cơ thể, nhìn thẳng nam nhân phía trước đang chậm rãi mở vạt áo ra... Sau đó móc ra một gói thuốc lá: "Cho nè"

***

Nam nhân xui xẻo tứ phía tập tễnh đi về đến nhà: Giám đốc lại khuất nợ tiền lương, cổ phiếu lại giảm giá, bạn gái lại biến đi đâu mất, giá phòng lại tăng... Không có được một việc thuận buồm xuôi gió... Ủ rũ lấy chùm chìa khoá ra định mở cửa, nhất thời trừng lớn hai mắt, cằm rớt xuống đất: một cậu trai tóc đen mắt đen toàn thân trần truồng ngồi trên giường hắn, trên cổ còn đeo chuông đeo cổ của con mèo nhà hắn

*

Trong phòng ngủ, hắn ngồi trên giường. Tay cầm gối đầu điền cuồng ném vào khoảng không phía trước:

"Meo meo cái beep, một ba năm ngươi thượng ta, hai tư sáu ta thượng ngươi cái beep! Khen ngươi thông minh, cứ đến một ba năm ngươi đè thắt lưng lão tử muốn đứt đôi, đến hai tư sáu ngươi liền hài tử mẫu thân nhà nó ẩn hình!"

Thanh âm u linh tình nhân tà mị bỗng nhiên vang lên bên tai:

"Thân mến~ ta đây không phải đã cởi sạch sẽ trần truồng chờ ngươi rồi sao? Không rờ tới là tại ngươi chứ bộ, sao lại trách ta được..."

***

Hôm qua là ngày lễ cảm ơn, người nhận được rất nhiều lời cảm ơn là hắn kia lại rầu rĩ không vui. Người nọ cảm ơn rất nhiều người, cảm ơn cha mẹ hai bên, cảm ơn đồng nghiệp ở công ty, thậm chí còn cảm tạ mấy đứa bạn xấu,... Chính là y hình như cố tình quên mất hắn. Nửa đêm, ngày lễ sắp qua đi, hắn trầm trầm mặc mặc chuẩn bị đi ngủ, xốc chăn lên, lại vì tình cảnh trước mắt mà nhỏ máu mũi tong tỏng, người nọ mỉm cười:

"Cảm ơn anh bấy lâu đã ở bên em"

***

"Nè, hôm nay xài tư thế gì cho tốt đây?"

"Thấy thích cái nào xài cái đó"

"Anh trước em sau? Hay là anh sau em trước? Hay anh trên em dưới? Mà thôi, anh dưới em trên nha? Chậc, thôi thì... Blablabla"

... Một giờ sau, "Chỉ là chụp vài tấm ảnh cưới thôi mà, hai thằng đàn ông to đầu mấy người còn chưa chọn xong sao..." Thợ chụp ảnh mặt ngoài câm lặng mà trong lòng gào thét = =

***

Hồi tiểu học, mấy bé gái hét lớn:

- Thầy ơi thầy, lớn lên em muốn gả cho thầy!

Hắn trầm mặc một chút, mặt đỏ lên rồi dùng thâm âm còn lớn hơn nữa hét:

- Thầy ơi thầy! Sau lớn lên em muốn cưới thầy!

Thầy giáo kinh ngạc một chút, sau lại mỉm cười tiếp tục dạy. Chắc chắn năm sau hắn sẽ giơ cái tay kia đòi y đi đăng kí kết hôn: thấy chưa, anh đã bảo anh muốn cưới em mà

Nam nhân nhà đối diện thật sự là rất biến thái, ngày nào cũng như ngày nào nửa đêm lại cởi trần đứng trước cửa sổ sát đất uống cà phê, trên mặt còn đâm theo nụ cười bỉ không thể tả. Hắn nhịn không nổi rốt cuộc đá bay cánh cửa kia, chỉ vào mũi nam nhân mắng to hai chữ "Lưu manh".

Nam nhân khoác lấy tay hắn, cười cười nói:

"Nửa đêm lại ở tầng trệt thế này chỉ sợ ai kia đeo kính viễn vọng vào mới thấy nổi nha~ Thân mến, còn muốn không được tự nhiên đến lúc nào ~ Lần trước quả là tôi làm hơi quá~"

***

Hắn ở trước màn hình hai tay điên cuồng đánh đánh gõ gõ, thỉnh thoảng còn bật ra tiếng cười "Wớhéhéhé" quái dị. Nam nhân mặt không chút biến sắc đứng ở phía sau: "Anh hai à, ngày ngày nhàm chán không có việc gì làm đành viết mấy đoản văn đam mỹ tôi còn hiểu được. Nhưng YY mình là công thì sự thật sẽ có gì thay đổi sao? Phắn nhanh cho tôi ngủ!"

Kì thật tôi thấy đây là tự truyện hão huyền na~~~!

***
Hắn vừa muốn đẩy cửa thư phòng ra, thì bên trong đã truyền đến thanh âm bá đạo quen thuộc:

"Hừ, lão nam nhân như vậy, ngoại trừ việc nhà ra chuyện gì cũng không làm được, ngu ngốc muốn chết, căn bản chẳng có chỗ nào đáng để yêu. . ."

Bàn tay hắn cầm tay nắm cánh cửa khẽ run lên nhè nhẹ, nam nhân anh tuấn nhiều tiền hoàn mỹ không chút sứt mẻ như thế, như thế nào lại đi thương mình chứ.... Chính là khi định, cuộc trò chuyện bên trong lại tiếp tục:

"Cho nên hắn chỉ có thể theo ta! Để lão tử dày vò hắn, xem ta có khiến ngươi phá sản không!"

***

Rốt cục cũng chuyển nhà. Nam nhân ở cách vách trước kia luôn không ngừng mà quấy rầy hắn, đưa bánh ngọt tự làm cho hắn, giúp hắn vá vớ, thay hắn tưới hoa, thậm chí còn đến cả chuyện dắt chó hắn đi dạo y cũng làm nốt... Thật sự là muốn bao nhiêu chán ghét có bấy nhiêu chán ghét... Hắn lôi một đống hành lý đạp cửa phòng mới: “Thôi được, anh lần sau không cần phiền toái như vậy, tôi đã dọn tới rồi đây.

Nam nhân đeo tạp dề đúng loại ôn nhu mỉm cười:

“Hoan nghênh.”

***
Đại lý bán xe, hướng dẫn viên anh tuấn chào mời:

"Đây là loại xe thể thao mới nhất, người xem xe chọn mua. . . blablabla. . . Hơn nữa ghế ngồi cực kì thoải mái, có thể quay đủ mọi góc độ, bên ngoài không thể quấy nhiễu, hơn nữa hiệu quả kháng chấn, chống chấn động khá tốt. Không biết ngài có vừa lòng chăng?"

Nam nhân mỉm cười nói:

"Phi thường vừa lòng."

... Đêm đó, khu bãi đỗ xe cao cấp nhỏ, trong một chiếc xe thể thao, một thanh âm trầm thấp nói: "Xe này công năng quả thực rất tuyệt ~ "

***

Hôm nay tên kia cùng bạn bè có một vé đi hét Karaoke, giọng nói vốn vô cùng tuyệt vời của hắn không biết hôm nay phải gió gì, không chỉ khô như ngói, càng khủng khiếp chính là: phát huy thất thường, âm bị rè vô cùng, hù người người không đền mạng! Bạn bè trong nhóm nhóm đều lấy cớ đi toilet thoát đi, chỉ có tôi gồng mình ở lại tại chỗ. Ngay lúc trong phòng chỉ còn lại có hai người chúng ta, hắn bỗng nhiên khôi phục giọng hát nguyên bản, hát bài “thực yêu, thực yêu em”

***



Đại thần và biên tập

Đại thần nói: Tôi đói bụng.

Hắn chạy lẹ mang tạp dề.

Đại thần nói: Áo quần chưa giặt.

Hắn ngoan ngoãn xắn tay áo.

Đại thần nói: Móng tay dài rồi.

Hắn chộp lấy móng tay hắng hái cắt.

Đại thần nói: Đoạn H này tôi không biết viết.

Hắn nghiêng nghiêng đầu: Tôi nên làm gì a?

"Làm biên tập của ta, đêm nay lưu lại giúp ta ngẫm"

Một tháng sau, hắn cầm tiểu thuyết đam mỹ khẩu vị nặng mới xuất bản của Đại Thần, hắc tuyến đầy mặt.

*

Đại thần nói: "Ta muốn kết hôn."

Hắn méo miệng.

Đại thần nói: "Ta muốn mua nhẫn"

Hắn cắn răng lẽo đẽo theo sau.

Đại thần nói: "Ta muốn xuất ngoại"

Hắn gãi gãi cái mũi thu thập hành lý.

Đại thần nói: "Ta chưa kết hôn qua"

Hắn nức nở nói: "Tôi nên làm cái quái gì a?"

"Làm biên tập của ta, tối nay cùng luyện"

Trong giáo đường, hắn thất thanh không lớn, thỉnh thoảng nói: "Yes, I do"

Đại thần nói: "Ngoan, gả cho ta không cần kích động như vậy"

*

Trời mưa, hôm nay, trên xe của Đại thần còn "gánh" thêm một biên tập quái tỷ tỷ. Quái tỷ tỷ trong lúc vô tình đụng đến một hộp phấn trẻ con. Đại thần còn dùng cái này?

Quái tỷ tỷ bỗng nghĩ tới điều gì, bật cười nói:

"Hiệu quả làm dịu của hộp phấn trẻ con tốt lắm nha?"

Đại thần chọn chọn mi, khoé miệng nhếch lên 0.1 ly, mà cái lỗ tai của tiểu biên tập nháy mắt biến đỏ. (Các ngươi biết mà ha)

***

Bọn họ từ nhỏ liền cùng nhau ở một chỗ, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, cùng nhau tắm rửa... Bọn họ trải qua những tháng ngày mưa gió không đếm xuể... Cùng bước tới chân trời góc biển, xuyên qua bụi rậm bùn lầy... Đúng vậy, không có gì có thể làm bọn họ chia lìa nhau! Hắn nhìn thật sâu nam tử chỉ mặc cái quần lót bên cạnh, rốt cục nhịn không được hỏi ra vấn đề hắn luôn thắc mắc: "Ca... Ca ca... Ngươi một năm bốn mùa xuân hạ thu đông mặc mỗi cái quần lót không lạnh sao? (vâng, hai người là huynh đệ)

.***

Vương tử vượt qua mọi chông gai, một đường trài qua gian nan hiểm trở, rốt cục cũng tới toà thành ở sâu trông rừng.

Công chúa: "Vương tử, chàng tới là cứu thiếp ra ngoài sao?"

Vương tử nói: "Ngươi lầm rồi, ta tới đón bạo long về nhà!"

Công chúa khó có thể tin: "Vậy ai hôn tỉnh ta?"

Vương tử chỉ vào phù thuỷ đứng ở bên cạnh: "Không phải nàng ta à?" (Thụy mĩ nhân)

***

Huynh đệ văn

Hắn ngồi bên giường gạt lệ: "Cút ngay! Cách xa ta ra một chút! Ta biết ngươi từ nhỏ đã chán ghét ta"

"..."

"Mỗi lần ta ăn đường, ngươi đều cướp đi không thèm trả"

"..."

"Sơ trung, tiểu Mỹ đưa thư tình cho ta, ngươi bảo nhìn một cái rồi cuỗm luôn!"

"..."

"Hiện tại, ngươi luôn đặt ta lên giường cắn ta a!"

"..."

"Rõ ràng ngươi cố ý cư xử tệ hại với ta, đứng không?"

"Ca ca, kỳ thật ta đối với ngươi có ý tứ."

***

Thầy thuốc văn.

"A... Y... Bác sỹ... Cầu ngươi dừng lại..." Nam nhân nằm trên giường bệnh mặt mũi đỏ bừng.

"Dừng lại bệnh của ngươi không trị khổi nga~" Hắn liếm liếm nam nhân đang run rẩy trong ngực.

"Y... Bác sĩ... Phương pháp của ngươi có thể chữa khỏi đồng tính luyến ái sao?"

"Ngươi thấy trị được?"

"Tôi... Tôi thấy được một nửa rồi..."

Hắn nhìn về phiá y: "Như thế nào?"

Nam nhân thở dốc: "Ta nhìn giống đực khác không có phản ứng!"

***

Nam nhân ngã xuống giường, tựa hồ hấp hối: "Bác sĩ, tôi bị bệnh"

Hắn đẩy mắt kính, có chút không dám tin cái tên như trâu này có thể sinh bệnh: "Làm sao vậy?"

Nam nhân cau mày, biểu tình thống khổ: "Trên người ta đau..."

Hắn do dự một chút, đi qua: "Chỗ nào?"

Nam nhân giữ chặt hắn, một phen đặt lên chiếc giường mềm mãi, hôn hôn lỗ tai: "Ngươi biết mà”


No comments:

Post a Comment