Thursday, March 14, 2013

[HXH] chap 1

Ta vik fic này trong một trạng thái quằn quại cực độ! Ta bấn, Ta quá bấn hai ảnh rồi!!!!!!

Ta vô tình tìm thấy hai ảnh bên vnS qua cuộc thi Miss Fangirl với lòng ngưỡng mộ bik bao các bậc đàn chị trong làng Fangirl =(( Các chị ý thiệt qúa đạo!! Nhưng ta vẫn hâm mộ hai ảnh HxH nhất





“Chiều

Gió mát hiu hiu

Mưa rơi liu tiu

Nắng như chắt chiu

Em đâu mất tiu

- Ngấp cái! – Ném đại cái dép dưới chân về phía con vẹt to mỏ nổi chứng thơ với chả văn dúng lúc đêm khuya canh vắng dù biết mình vốn không có tài sát sinh động vật, người thật thà là thế, đành chịu, Hyu ngáp cái rõ dài đầy chán nản, mắt liếc lên màn hình Destop rõ bựa in to cái mặt khủng khiếp vẽ thằng chó Hyn.

Nhăn tít 2 lông mày, anh đưa tay di di lên màn hình đúng chỗ hàm răng cá mập lởm chởm kia của hắn, cằn rằn trong miệng:

– Hắn mà đẹp zai được thế này á? Còn khuya! Hắn phải xấu hoắc hơn nữa kìa! Da thì đen thui như than, mắt thì lúc não cũng híp như cái que tăm, chả biết lúc nào nhắm, lúc nào mở! Môi mới kinh dị.... mỏng như giấy.... hôn nhiều quá nên... Hôn...

Nhắc đến từ Hôn, Hyu bỗng thấy nao nao đâu đó trong tim. Chầm chậm, anh khép hờ đôi mi, những ngón tay dài mân mê nhè nhẹ lên khóe môi mềm của mình. Dường như đâu đó trong không khí, anh vẫn cảm nhận được hương bạc hà nhè nhẹ của Cogate trong hơi thở ấm áp của hắn vương vấn đâu đây....


“Cháu lên ba cháu vô mẫu giáo
Cô thương cháu thì cháu không khóc nhè
Không khóc nhè để mẹ lên nương rẫy
Cha vào nhà máy, ông bà vui cấy cầy ....”

- Trời! Còn nữa hả?! – Hyu ngán ngẩm tọng nốt cái dép còn lại bừa ra phía sau mà hông thèm ngắm nghía nhan sắc nghiêng thùng nước đổ của con vẹt. Ngờ đâu ông trời ban phước cho anh cải chính quy tà dù chỉ trong vòng mấy giây, hoặc tài năng ném tạ bẩm sinh in sâu trong người bừng tỉnh, cái dép xé gió, bay vun vút trong không gian, sau mấy vòng quay tròn điệu nghệ dắt phập vào cái lồng to tổ bố của con vẹt tội nghiệp làm nó lắc lư quay hết bên này đến bên kia.

1 chiếc lông xấu số nhẹ rơi trong ánh nhìn luyến tiếc của khổ chủ.

Con vẹt đau đớn hết liếc nhìn chỗ sau mông bị sói của mình rồi nhìn lại Hyn.

Hận lắm....

Tức lắm....

Nó gằm mặt, ánh mắt đen sát khi nhưng đành bất lực lộn tung phèo cũng cái lồng khốn khổ

Hộp hợp dung dịch lỏng cùng những vật thể quái lạ mà các nhà khoa học chưa (dám) phân tích rơi tóm xuống đất, vài giọt vấy bộ đồ sạch duy nhất Hyu luôn luôn thao thức nhớ nhung lúc sáng sáng vừa cắn bánh mì ăn sáng vừa mặc quần xà lỏn nghe mẹ ca thán rồi chui vào phòng tắm ghì lưng ra cạo sạch chỗ tế bào chết và vô vàn kí sinh trùng. Và nó cũng là bộ đồ sạch duy nhất mà Hyu cố gắng làm mới gìn giữ cẩn thận, chờ 1 ngày nào đó, trong tương lai gần..... làm gì thì đố ai biết. Tóm lại giờ đây cái nét cao sang, quý phái với cái mùi comfort sự nức đã bị hương thơm đặc trưng của sản phẩm tiêu hoá át mất

Trố mắt đến lòi cả ra nhìn đám )(^&% ngổn ngang trượt dài trên chiếc áo sơ mi trắng, để lại vệt đánh dấu chủ quyền lãnh thổ rồi rơi cái bép xuống đất, Hyu sựng người, lê từng bước chân nặng như chì tiến lại bộ đồ đã đi vào lịch sử. Anh chưa từng dám ao ước sẽ khoác nó lên người, cũng chưa từng dám đòi hỏi sẽ được sờ vào nó, mà chỉ dám đưa đôi mắt long lanh ướt nước hơn cả D.O.D ra ngắm nghía ngày đêm, thậm chí đã bao lần gò lưng giặt đi giặt đến mòn cả vải nhằm tống khứ đống bụi đáng ghét.

Thế mà, nó nay đã vĩnh viễn ra đi, để lại một lỗ hổng lớn trong trái tim yếu đuối (của ai thì tự đoán)

Nắm chặt phần còn sạch sẽ nhất của bộ đồ trong tay, Hyu cố kiềm chế cơn giận, cả người anh run lên vì khao khát được vấy máu lần đầu tiên trong đời. Anh quắc đôi mắt sắc lẻm như dao tưởng chừng chỉ muốn xét nhỏ con vật ngây thơ vô (số) tội đang giả vờ gật gà gật gù ngủ kia ra thành từng cục thịt hầm ăn bún

– Con vẹt khốn khiếp! Tao sẽ bán mày! Tao thề tao không bán mày tao không làm người!! Trả 500k của ta đây!!!

Con vẹt vẫn nhắm chặt 2 mắt, cánh đưa lên ôm đầu ngủ ngon lành ngó mà anh chỉ muốn trào cả máu ra ngoài.

Bình tĩnh....

Bình tĩnh nào.....

Anh hùng không chấp kẻ tiểu nhân....

Một điều nhịn, chín điều lành....

Sắc tức thị không, không tức thị sắc.....

Haleluja.... Haleluja....

Amen....

God save me....

Huy vuốt ngực nén giận lẩm bà lẩm bẩm đọc mấy dòng kinh thánh học lỏm từ ai đó không biết, lòng thầm tưởng tượng viễn cảnh một ngày kia phải ru rú trong phòng nhìn cô em gái cầm giao đòi chém luôn mồm chửi rủa mấy câu ngoại ngữ không rõ nghĩa mà kinh cả hồn.

Thôi thì thần phật đã dạy, vạn vật sinh linh đều bình đẳng như nhau, không nên vì một con vẹt khốn khiếp mà vấy bẩn tay mình, và thế là anh nhu nhược ban ơn:

- Giờ khôn hồn mà ngậm miệng giùm tao! Đang đêm đang hôm mày to mỏ thế cẩn thận không tao thì cũng mẹ tao, không mẹ tao thì cũng bố tao, mà không bố tao thì cũng mấy mụ hàng xóm, mà không mấy mụ hàng xóm thì cũng con mèo khốn nạn ngày ngày sang ăn chùng cơm nhà này cho mày vào nồi đó! Chừng nào hát được mấy bài trong album God is gay của thằng Hyn đã rồi to mồm mấy thì to!

Xả xong 1 tràng, Hyu vùng vằng ngồi lại xuống ghế tiếp tục 1 đêm tự kỉ.

2 tay chống cằm, anh lia chuột vào mấy cái icon trên máy 1 cách vô định

Đồng hồ đã điểm 1 giờ sáng

Đáng lẽ giờ này anh nên ghé thăm cái vườn thượng uyển CTD xem xem nó có trục trặc gì không....

Hay đáng lẽ anh nên ngủ thẳng cẳng để bù lại bao đêm thức khuya chong đèn cho kì thi cuối kì cách đây 2 tháng.....

Hay đáng lẽ anh nên ngồi cày mấy quyển Ecchi vừa cướp được của thằng bạn sau vụ lừa tình hạng bét....

Hoặc không thì đây cũng là thời điểm thích hợp nhất cho anh nghiền ngẫm một cách tự do mấy cái đĩa phim mát mẻ mà thằng bạn quảng cáo là không hề qua kiểm duyệt kia....

Hoặc đáng lẽ....

Phải, đáng lẽ ra vào giờ này anh có rất nhiều việc cần phải làm nhưng....

Không hiểu sao anh ở đây, ngồi thu lu một góc ngó máy tính tự kỉ một mình....

À mà cũng chẳng phải là “Không hiểu sao”, cũng có khi chính anh đã biết rồi mà không chịu thừa nhận mà thôi

Thở dài, Hyu nhấp chuột vào cái icon hình mặt cười nằm dưới taskbar.

Vẫn y như lúc trước, vẫn những cái nick mốc meo rất ư là sida với mấy cái stt rõ ràng là quá bựa.

Nhưng người anh muốn gặp, cái nick mà anh muốn thấy, cái avatar mà anh muốn nó sáng lên....

Vẫn chẳng thấy đâu

Nản, Hyu nhấp chuột phải định thoát....

Buzzz

Merumo Yuukai: Mày....! Sao mày dám.....! Dám....! Dám....!

Hyutars: dám gì mày? Tự nhiên đùng cái vào buzzz tao! Mày hông thấy cái stt "Đừng PM nếu không có việc bắt buộc!" à...? ‘ . ‘

Merumo Yuukai: Thôi mày! Nói rõ đi! Sao mày dám ban nick tao?!!!!!!!! Hả?????? Hả?????????

Hyutars: Ơ hay.... tao ghi lí do....

Merumo Yuukai: Lí do cái óc mày! Tao hok thể chấp nhận cái lí do bựa như thế!! Làm gì tao cũng nhìn trước ngó sau chứ đâu như lũ kia....!

Hyutars: Ờ, thì tao ngá tay, ẹc min mà, thích làm gì là quyền của tao! :-“

Merumo Yuukai: Nè!! bạn bè từ thuở cởi truồng tắm mưa mà mày ăn nói đau lòng thế hả?!! Giải thích rõ không thì giải thoát cho tao mau!!!!

Hyutars: Ai bảo mày xơm xơm.... dám..... dám....

Merumo Yuukai: Dám sao? Dám gì?

Merumo Yuukai: Tao đây đại trượng phu không chấp kẻ tiểu nhân, dám làm dám chịu!

Merumo Yuukai:Có gì mếch lòng mày cứ nói ra xem!

Hyutars: Ờ thì..... thì....

Merumo Yuukai: Ờ gì mà ờ? Nói!!

Merumo Yuukai: Ủa? mà khoan! Không lẽ!!!

Merumo Yuukai: Tại tao tham gia HxH FC hả mầy???????????????????????

Hyutars: Đâu có, tại....

Hyutars: Mà thôi, nản lắm, tao off đây

Merumo Yuukai: Nè...!! Khoan!!! Khoan...!! Thằng chó....!!
Không thèm ngó những dòng hấp hối cuối đời của thằng bạn, Hyu tắt phụt máy tính....


Ngày thứ 3 không có Hyn
---------------------------------****HXH Fanfic****---------------------------------

No comments:

Post a Comment