Wednesday, August 7, 2013

[Thiên tài] Chương 1: Số 17

Su: Công nhận truyện này một chương dài thiệt, hú hồn cả da gà 




¸.·'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'·.¸Chương 1: Số 17¸.·'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'·.¸



Một gian phòng bốn vách trắng, trừ…một cánh cửa sổ nhỏ, chỉ có một phiến cửa sắt vô cùng nặng, trong gian phòng, một thiếu nữ nhỏ nhắn ngồi vòng chân trên giường, đầu tóc đen nhánh xõa xuống, che khuất khuôn mặt nàng, khiến người ta giờ phút này nhìn không thấu tâm tình.

“Số 17, hôm nay có người đến thăm ngươi.” Cánh cửa sắt hé ra một khe hở, luồng gió từ bên ngoài theo đó ùa vào, nữ hài thân thể giật giật, cuối cùng ngẩng đầu lên, một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch không chút huyết sắc, đôi con ngươi trống rỗng ngơ ngác nhìn về phía trước

“Liên Y…” Một tiếng gọi bao hàm cảm tình vang lên khiến tiểu nữ hài có chút chuyển đầu, đương chứng kiến cặp mắt che kín tơ máu ngoài khe hở trên cửa sắt, nữ hài chậm rãi đi từ trên giường xuống, thong thả đến gần cửa.

“Liên Y, Liên Y của ta…” Nam nhân bên ngoài tựa hồ khóc không thành tiếng, viền mắt đỏ bừng tràn đầy đau xót, ở bên trong cánh cửa sắt là nữ nhi của hắn, nữ nhi của hắn a!!

“Cha, người đã đến rồi” Nữ hài nhìn thấy hai mắt nam nhân, mỉm cười, đôi tay nhỏ muốn chạm vào cửa sắt, nhưng từ cửa sắt lại truyền đến một dòng điện mãnh liệt, thân thể nữ hài một trận run rẩy, ngã xuống mặt đất.

“Liên Y, Liên Y!” Nam nhân đập cửa, hai mắt điên cuồng, nhân viên giám thị bên ngoài lập tức giữ nam nhân lại kéo hắn rời đi. Nam nhân bị người kèo ra ngoài, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm cửa sắt, lên tiếng rống to “ Các ngươi là đám chó đẻ hỗn đản, hoàn trả nữ nhi cho ta, trả nữ nhi cho ta a!!!”

Tiếng la hét của nam nhân ngày càng xa, thẳng đến khi tiêu thất, một nam nhân thân áo dài bạch sắc liền đi tới, nhìn cửa sắt hồi lâu “ Là ai để hắn vào?”

Nhân viên công tác khác trầm mặc không nói, nam nhân cũng không hỏi lại nhiều, cầm bản số liệu trên trường, mở ra “Hôm nay tình trạng của nàng thế nào?”

“Số 17 tình trạng coi như ổn định, không bao lâu có thể tiến hành kiểm tra lại”

Nam nhân gật đầu, cẩn thận quan sát số liệu, khóe miệng mơ hồ toát lên tiếu ý, mà ở trong cửa sắt, tiểu nữ hài bị luồng điện làm cho choáng váng trên mặt đất đã đứng lên, tiếng gào thét của phụ thân vừa nãy vẫn còn quẩn quanh bên tai nàng, con ngươi đen trống rỗng vô thần của nữ hài nhìn chằm chằm cửa sắt, đột nhiên, khóe miệng cong lên, đôi đồng tử vô thần phút chốc nảy lên một luồng lệ khí.

Khoái, rất khoái.

Đây là một viện nghiên cứu ngầm cao cấp, tọa lạc ở dưới lòng đất, bí mật phục vụ các đế quốc, tập trung các dị nhân trên thế giới, sau đó tiến hành thí nghiệm không ngừng nghỉ, ý đồ vận dụng các loại dị năng đó dung nhập cho những người bình thường.

Hôm nay là ngày Số 17 tiến hành thí nghiệm, Số 17 trước mắt là thụ thể (thân thể tiếp thu) hoàn mỹ nhất của viện nghiên cứu, thí nghiệm của Số 17 cũng đưa đến rất nhiều Cao Tằng mới, nếu Số 17 thành công, thì đại biểu cho lịch sử thí nghiệm đã tiến thêm một bước.

Trên người nữ hài có rất nhiều loại ống cùng liên tuyến không đồng nhất màu sắc, các chỉ tiêu trên thân thể nàng đều được máy tính tiến hành phân tích tinh vi, thí nghiệm khẩn trương tiến hành song song, ngay lúc nhân viên công tác đem ông nghiệm có chất lỏng màu trắng chuyển vào cơ thể nữ hài thì, số liệu trên máy tính nhanh chóng thay đổi.

Hai mắt đám người ở Cao Tằng không rời màn hình vi tính, ngừng thở, nhìn một dãy số đột nhiên tăng vọt, tất cả mọi người không nén nổi hô hấp dồn dập, con số vẫn cuồng mãnh thăng lên, khiến hô hấp mọi người cũng trở nên khó khăn hơn, đương lúc đạt tới giới hạn, máy tính phát ra thanh âm cảnh báo, con số cư nhiên không có dừng lại.

Tất cả đám người sợ ngây người, nhìn con số thăng chóng mặt, một người hô lên “Hoàn mỹ, thật sự quá hoàn mỹ!!”

“Chúng ta thành công, hahaha, chúng ta thành công rồi!!!”

Nhóm người ở Cao Tằng hai mắt trợn trọn, bên trong không ai không lộ ra tia cuồng nhiệt cùng mong đợi, từ lúc bắt đầu đến này, chỉ có Số 17 là lần duy nhất phá lệ thành công của bọn hắn, điều này sao bọn hắn có thể không kích động! Vài thập niên nghiên cứu khoa học cuối cùng mới xuất hiện kết quả làm bọn hắn hài lòng.

“Lấy bản mẫu, như vậy liền đại công cáo thành!”

Chúng người Cao Tằng mừng rỡ như điên, nghĩ đến chính mình sắp được khen ngợi cùng thù lao liền cảm thấy thích thú, nhân viên phòng thí nghiệm giờ phút này cũng đang định lấy dạng mẫu trong thân thể nữ hài, bản mẫu lưu tồn, như vậy, thí nghiệm này triệt để đại công cáo thành.

Nữ hài vốn đang nhắm mắt nằm trên bàn thí nghiệm bỗng nhiên mở hai mắt, đôi đồng tử đen không còn trống rỗng như trước, mà toát lên một luồng phẫn nộ ngập trời, nhân viên công tác đều chìm đắm trong cuồng hỉ, không người nào chú ý đến biểu hiện của nữ hài. Con người đen của nữ hài quét về phía sau tầm thủy tinh, đậu lên sắc mặt vui mừng của các vị Cao Tằng, khóe miệng lạnh lẽo rét buốt câu lên.

Một người ở Cao Tằng bắt đầu nhíu mày, cuối cùng ôm đầu ngồi xổm xuống,  bên ngoài tựa hồ có chút hỗn loạn. “Phốc!” Tựa hồ là thanh âm bạo liệt của vật gì đó, nhân viên công tác trong phòng thí nghiệm không rõ nguyên do, chỉ chú ý đến hỗn loạn bên ngoài, khi bọn hắn hoàn toàn mất tập trung, một vệt máu đỏ tươi phun bắn tại mặt thủy tinh phía trên, làm kinh sở tất cả mọi người.

Nữ hài lạnh lùng nhếch khóe miệng.

Nhân viên công tác trong phòng thí nghiệm đều ngây ngốc nhìn tấm thủy tinh bị bôi đỏ, tiếp theo một vị Cao Tằng bộ mặt nanh ác ôm đầu ngồi xổm xuống, “Phốc!”, “Phốc!”, “Phốc!”, liên tục không ngừng truyền đến thanh âm trầm đục, một đạo tiếp một đao phun lên cột máu đỏ, vung vẩy tại cửa kính thủy tinh, thậm chí còn kèm theo điểm điểm bạch hoàng sắc.

Nhân viên công tác toàn bộ ngây dại, gióng như một pho tượng đá, bất thình lình xảy ra chuyện kinh hãi như vậy khiến bọn họ chỉ có thể đứng im tại chỗ, thẳng đến khi đám người thoi thóp kia đều dùng vẻ mặt hoảng sợ chỉ vào bọn hắn, nhân viên công tác tựa hồ mới minh bạch cái gì.

Mọi người, gần như cùng một lúc đồng thời quay đầu lại, mỗi một đôi mắt ngập tràn hoảng sợ đều nhìn về nữ hài trên bàn thí nghiệm, giờ phút này nàng đã ngồi dậy, khóe môi mang tiếu ý, sắc đen trong đôi mắt hòa quyện châm chọc cùng hận ý khiến người ta sống lưng phát lạnh.

“Là…là…là ngươi…” Âm thanh của một nhân viên công tác ngắt quãng, không cách nào nói ra một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể run rẩy nhìn nữ hài, hô hấp một ngụm lớn.

Ánh mắt nữ hài quét đến, trong khoảng khác, tên nhân viên kia cảm thấy nhức đầu như muốn nứt toác ra, tựa hồ có một luồng khí nào đó chui vào óc, không ngừng bành trướng, bành trướng, thẳng đến khi xé da đầu vọt ra ngoài mới tìm được thoải mái.

"Phốc xuy!" Đầu nhân viên trước mặt bao người nổ bung, dịch não cùng máu toàn bộ đẫm trên mặt đến, có một chút bắn tung tóe lên mặt các nhân viên đứng bên cạnh, trong lúc nhất thời, hô hấp tất cả đều đình chỉ, tất cả các nhân viên công tác đột nhiên phát ra tiếng thét thê lương chói tai “Đi mau, mau rời khỏi đây!” Tất cả mọi người điên cuồng lao ra khỏi phòng thí nghiệm, bọn họ không muốn chết, không muốn chết!

Khóe miệng nữ hài càng lãnh, con ngươi đen thoáng hiện lên hận ý sâu thẳm “Các ngươi, một người cũng không được trốn”

Như ma như quỷ, nữ hài đi đến đâu, chỗ ấy đều là một mảnh máu tanh, một đống não người nổ bung thảm thiết rải rác trên mặt đất, vụn não cùng cặn bã vung vãi khắp nơi, nữ hài hai cái chân trần, đạp lên một mảng huyết tinh, thân bạch y sớm đã bị máu thấm nhuộm đỏ, toàn bộ da thịt nàng đều bị máu tươi bao trùm, nhưng, nàng tựa hồ còn chưa thỏa mãn.

Một cái, lại một cái, không ai từ trong tay nàng đều có thể đào tẩu, một đống não người bạo liệt, hận ý trong mắt nữ hài càng lúc càng điên cuồng, chết, nơi này mỗi người đều phải chết.

Tiếng kêu rên thê lương thảm thuyết quanh quẩn dưới lòng đất, không ai có đủ năng lực để ngăn cản nữ thần chết chóc này, nữ hài mang theo máu tươi và tử khí một đường đi tới, khi bước đến cửa lớn viện nghiên cứu, hàng súng máy đã chực chờ sẵn bày ra trước mắt.

Nữ hài lạnh lùng nhếch khóe miệng, súng? Trong mắt nàng chỉ là món đồ chơi thôi.

“Số 17, ngươi nếu bước thêm một bước, ta liền giết hắn!” Một thanh âm truyền đến, nữ hài hơi hơi quay đầu liền thấy nồng súng đã chĩa lên đầu một người khác, người đầy thương tích, hắc đồng nữ hài đột nhiên thít chặt, môi khẽ mở “Cha…”

“Liên Y, nữ nhi của ta, ngươi chịu khổ…”Nhìn cả người nữ nhi đầy máu tương, nam nhân thương tích đầy mình cảm thấy hai mắt chua chát, giọt nước mắt nóng hổi men theo khuôn mặt tang thương chậm rãi hạ xuống.

Nữ hài nhìn thấy nam nhân rơi lệ, chỉ cảm thấy đáy lòng quặn đau vạn phần, thân thể cừa chuyển hướng người ấy đi đến “Số 17, người tiến thêm một bước, ta lập tức giết hắn!”

Nữ hài nheo mắt lại, thân thế dừng tại chỗ, cả người nam nhân run rẩy, trong mắt phủ đầy kinh hắn, giờ đây hắn còn phải bảo vệ một người khác, hắn không thể chết ở chỗ này được!

“Liên Y, cha không sợ chết, cha chỉ có một người thân, cha không sợ…” Cầm nín nước mắt, đồng tử nam nhân nhìn nữ nhi của mình, nữ nhi hớn lớn lên, mà hắn lại không hề hoàn thành trách nhiệm của một người làm cha, không có bảo vệ tốt cho nàng.

“Cha…” Yết hầu như có chút chua chát, thanh âm nữ hài khàn khàn, tâm linh phụ nữ (phụ thân và nữ nhi) giờ đây trong nháy mắt tương thông, nữ hài minh bạch ý nghĩ trong lòng phụ thân, khóe miệng chậm rãi câu lên.

“Số 17, ngươi muốn làm cái gì, Số 17, ngươi nếu muốn biết hậu quả, 17…A!!!” Một tiếng hét thảm thiết, tiếp theo đó là một cái đầu nổ bung, súng máy cùng thời khắc đó ấn xuống, ống súng bốc lên hương vị lưu huỳnh, mảnh trời đạn bay tứ tung, thân thể huyết nhục khoảng khắc biến thành thịt vụn.

“Chết đi, toàn bộ đều chết đi!!!” Như là tiếng rống giận vọng từ địa ngục, đôi mắt nữ hài biến thành màu đỏ, đầu tóc không gió mà động, máu tươi trên người trong nháy mắt bốc hơi hầu như không còn, chỉ nghe thấy một thanh âm kêu rên thảm thiết truyền đến, người nơi này, trừ nam nhân đầy lệ, không một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều biến thành thi thể không đầu.

“Liên Y!!” Nam nhân người đầy huyết chạy đến, ôm lấy nữ hài ngã trên mặt đấy, giờ phút này diện mục nữ hài tái nhợt, nhưng khóe môi nàng đong đầy hạnh phúc.

“Cha, ta đây, cuối cùng cũng gặp được người…” Nữ hài nói xong, con ngươi đen chậm rãi nhắm lại, tựa hồ giống như một nhóc con say ngủ, ngũ quan điềm đạm, thảng hoặc lâm vào một giấc mộng tốt đẹp.


“Liên Y, Liên Y của ta, nữ nhi của ta!!!” Nam nhân ôm nàng ngửa mặt lên trời thét dài, gân xanh trên cổ nổi lên bốn phía, đôi mắt đỏ đậm phảng phất cuồng thú, cúi đầu gắt gao kéo nữ hài vào lòng ngực mình, nam nhân lệ lại một lần nữa cuồn cuộn rơi.

No comments:

Post a Comment