Thursday, May 2, 2013
[Honey!!] Chương 6: 6 thiếu gia
=!!=!!=Wife=!!=!!=
Sáng, nắng mai yếu ớt bắt đầu nhuốm màu sáng trắng tinh khôi lên vạn vật, tiếp thêm sinh khí tươi mới trong linh hồn chúng sinh hết thảy.
Đối với một người luyện võ, dậy sớm và tập thể dục là điều cần thiết và quen thuộc. Như thường lệ, Khánh Ni lờ mờ tỉnh dậy, rèm mi dày con vuốt khẽ động, mở hé đôi con ngươi đen mông lung.
Hương thảo dược nhàn nhạt căng đầy trong huyết quản, đem đến một sự thoải mái kì lạ.
Khánh Ni tham lam hít sâu, rũ bỏ cơn buồn ngủ rồi lồm cồm ngồi dậy, im lặng. Mái tóc đen dài bóng mượt ôm lấy bờ vai thon gầy của cô, giấu đi làn da trắng mịn mát lạnh.
Sau vài phút ngồi ngây ngốc, Khánh Ni theo thói quen vươn vai, đôi chân thon dài bước sịch xuống giường, miệng linh động ngáp ngắn ngáp dài đến mức đuôi mắt hẹp dài đong đầy nước. Cô mắt nhắm mắt mở bước đi, toan vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân thì đụng phải một bức tường lớn, thân thể chưa đứng vững giật lùi ra sau, loạng choạng ngồi phịch xuống mặt đá lạnh.
Khánh Ni đưa tay xoa trán đỏ một mảnh, mặt nhăn lên cáu bẩn. Đôi mắt trừng lớn nhìn bước tường màu hồng có hoạ tiết hoa đào hồng đậm trước mặt, nghi hoặc nhíu mày liễu.
-Đâu ra cái tường loè loẹt này vậy?
-Lâm tiểu thư, người tỉnh rồi?_Đáp lại câu lẩm bẩm của Khánh Ni là một giọng nói trong veo từ một góc nào đó vẳng đến, theo đó, một cô gái xuất hiện với bộ đồ nữ hầu thanh nhã với 2 tông màu đen trắng, mặt tươi cười nhìn Khánh Ni.
Khánh Ni cũng quay đầu nhìn nữ hầu, mày càng nhíu sâu.
-Cô là ai?
-Theo sự phân phó của Đại thiếu gia, từ nay Phong Tuệ sẽ là người hầu của tiểu thư, tiểu thư muốn gì, cứ sai bảo Phong Tuệ là được_Nữ hầu vừa đáp trả vừa đỡ Khánh Ni đứng dậy, nụ cười nhu hoà như nước.
Đại thiếu gia? Người hầu? Đầu Khánh Ni dày đặc dấu chấm hỏi, hoàn toàn lâm vào suy tư của chính mình.
Phong Tuệ thấy Khánh Ni không nói gì nữa liền nhẹ nhàng đưa cô vào phòng tắm, nặn sẵn một lượng kem nhỏ lên bàn chải, đặt vào tay cô rồi nói:
-Tiểu thư, trước người hãy đánh răng, rửa mặt, tắm sáng, thay áo quần bình thường rồi xuống tầng trệt dùng bữa sáng nhé, các thiếu gia cũng vừa tỉnh, khoảng 30 phút sau sẽ ăn sáng. Phong Tuệ xuống tầng trước nhé.
Nói đoạn, Phong Tuệ mặc Khánh Ni vẫn đang trong giai đoạn suy tư bước ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa phòng tắm cho cô rồi đi mất.
Còn lại mỗi Khánh Ni, giờ cô vẫn một mực suy tư, nhưng cơ thể vẫn hoạt động bình thường, chỉ là không mấy chú tâm.
Cô máy móc cởi bỏ áo váy ngủ, quấn quanh mình chiếc khăn trắng to khủng rồi bước vào bồn tắm ngâm mình. Nước mát không làm cô tỉnh lại.
Cô nhúng đầu xuống đước. Vẫn chả tỉnh.
Cô ngây ngô đổ dầu gội đầu lên tóc, hai tay gội gội, vò vò. Lông mày vẫn nhíu chặt như cũ, chỉ là tay đầy bọ có hơi bận rộn một chút, lấy bàn chải đánh răng đánh qua đánh lại trong khoang miệng.
Gần 5 phút trôi qua, Khánh Ni mới nhớ đến Thánh Lãm, nghĩ hành động đánh ngất mình bỉ ổi của anh, người cô liền bật dậy.
Thì ra, đại thiếu gia này là Thánh Lãm!
Không nói không rằng, Khánh Ni không đoái hoài đến bộ dạng người quấn khăn sũng nước, tóc miệng đầy bọt trắng của mình, xông thẳng ra ngoài, hướng cái cầu thang hình trôn óc chạy như bay.
Bên này Khánh Ni nổi cơn thịnh nộ, bên kia, tại phòng bếp cũng đang ầm ĩ như chợ.
-Các thiếu gia, các người lẹ tay lên chút, sắp đến giờ ăn sáng rồi_Một giọng nói nghiêm nghị của một người phụ nữ trung niên vang lên, như nhắc nhở.
Ngay sau đó, là một loạt tiếng nhắc nhở khác cũng nhốn nháo vang lên.
-Đại thiếu gia, pha sữa không cần phải đổ đường!
-Nhị thiếu gia, trứng người khét rồi, khét rồi!
-Lục thiếu gia, đó không phải hotdog của người, đó là hotdog dành cho có, người lấy nhầm rồi.
-Ngũ thiếu gia, đừng chạy loạn, người nên lo sắp xếp đủ bát đĩa...á! Vỡ rồi! Nứt rồi! Đừng! Bể rồi.
-Tứ thiếu gia, phiền người tập trung cắt xúc xích, đừng ngắm gái nữa!
Bạn muốn hỏi, tại sao các thiếu gia cao cao tại thượng của Thánh gia lại tự mình vào bếp? Đó cũng là điều Khánh Ni đang trợn mắt nhìn trân trối hỏi ông trời.
Nhưng, cô chưa kịp mở miệng, một tiếng thét như lợn chọc tiết vang lên, đánh gãy mọi tiếng huyên náo.
-Lâm tiểu thư? Sao người biến thành cái dạng này.
Lập tức, ánh nhìn từ 4 phương 8 hướng đồng loạt nhìn về phía Khánh Ni, tất nhiên, không thể thiếu 12 con mắt cao qúy của 6 thiếu gia họ Thánh.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment