Friday, March 15, 2013

[Confess!!]Chương 19: Vờn mồi

Sau một hồi làm ôsin cởi giày cởi dép cho nó một cách chu đáo,
cô nàng mới yên trí bước tiến ra phòng, định bụng làm nước giải rượi cho nó.
Chợt cô dừng lại, ánh mắt từ bình thường đến sắc lịm, quay phắt ra phía sau,
căng mắt nhìn khẩu súng đang chĩa vào trán mình



-Cậu...cậu..._Giận run người trước sự mạo phạm của kẻ trước mặt, Hàn Tử Di nắm chặt cơ tay, nhìn hắn bằng đôi mắt khinh bỉ nhất có thể. Trước giờ, cô luôn cắn răng cho qua, nể tình mẹ luôn tin tưởng hắn nên cô mới dặn lòng cho qua, nuốt trôi mọi phẫn uất chôn sâu vào bụng. Nhưng con giun xéo mãi cũng quằn, nhẫn nhục là tự cầm dao kề vào cổ mình, nếu giờ cô mà nhịn nữa thì hắn sẽ càng lấn tới, nhất quyết ko thể yếu lòng được nữa

-Sao thế? Tôi nói gì sai sao?_Lặng yên một chút nhìn người đối diện đang cúi đầu run lên cầm cập như sốt, Lăng Tử Thần có chút lo lắng, tay đưa về phía gò má ửng lên dữ dội có vẻ quan tâm lắm

-Trên đời, có hai thứ Hàn Tử Di này căm ghét, thứ nhất là bị thương hại, thứ hai là..._Mở giọng lạnh băng đay nghiến, cô gái họ Hàn cự tuyệt sự quan tâm của kẻ thù, hất mạnh cánh tay để lửng giữa ko trung, căm phẫn_...bị sỉ nhục. Chính vì thế, những kẻ dám cả gan làm chuyện đó với tôi, tôi sẽ ko bao giờ tha thứ

-Kể cả với chồng, với con của cậu?_Như thể đang căng tai nghe một câu chuyện đời của người hành khuất tình cờ gặp, Lăng Tử Thần nửa cười nửa ko thắc mắc, sự thỏa mãn xen lẫn hài lòng được vẽ nên thật rõ rệt trong hai con người ánh lên dưới bóng đèn điện

-Tôi ko nhu nhược kiểu đó đâu, cho nên xin lỗi phải nói câu này nhé..._Đưa tay vén mớ tóc ướt rối mù ra phía sau, cô gái họ Hàn cười gian mãnh, tự tin ném đôi mắt ràng buộc lên người đối diện, tay bẻ rắc rắc đầy khí thế_...ngày này năm sau chính là ngày giỗ của cậu

Dứt lời, ko cho người kia một cơ hội chuẩn bị, Hàn Tử Di dù cả người bị ngấm trong nước lạnh nhưng vẫn phát huy được sự nhanh nhẹn cùng sức mạnh của mình, dồn hết lực lên nắm tay ra chiêu, xé ko khí về phía Lăng Tử Thần, tay còn lại ngang nhiên xòe ra bóp lấy cổ con mồi, tàn bạo ép hắn phục hẳn người vào vách bể trước khi nắm tay kia va chạm vào khuôn mặt quỷ mị của hắn.

Cảm thấy có điềm chẳng lành, với phản ứng nhạy bén được tôi luyện từ bé, chàng trai họ Lăng dù bất ngờ nhưng vẫn có thể né tránh được cú đánh trực diện, khiến nắm đấm đầy lực kia xông thẳng vào mặt thành bể vô tội mà nện, đem lại cho kẻ tung chiêu một nỗi đau đớn như ngàn kim đâm vào song vì thể diện chất cao tựa núi, cô ko cho phép mình than khóc. Chỉ cần cô kêu lên một tiếng, những uy lực cùng tà khí ngùn ngụt cô vừa tạo ra sẽ bay đi mất, kẻ thù cũng sẽ coi thường và khinh miệt cô

-Đáng ghét!_Tức tối, Hàn Tử Di thu hồi nắm tay dần tấy lên của mình, ko bỏ cuộc mà ra lực tấn công lần hai, nhằm thẳng vào cơ bụng trần trụi của kẻ thù mà thụi ko ngần ngại, ít ra ở đó phạm vi có thể oánh nhiều hơn khuôn mặt diện tích hạn hẹp kia, nếu có trật thì hắn vẫn bị thương, vẫn đau đớn nhưng ko mấy nặng như vết tích trên người cô bây giờ

Ko hề mất cảnh giác sau khi phá vỡ được cú tấn công đầu, chàng trai họ Lăng nhanh chóng đảo đôi mắt tinh tường quan sát hành động tiếp theo của đối phương, khó khắn lắm mới đỡ được đợt thứ hai thì lại bị kẻ nham hiểm kia mượn gió bẻ măng, nhân lúc kẻ thù đang hoang mang lấy chân trực diện nả vào cơ bụng, làm anh chàng bất lực hứng đạn, chỉ biết ôm bụng nhăn mặt trước cơn đau ko phải tầm thường

-A..._Dựa hẳn người vào vách bể, Lăng Tử Thần rên lên một tiếng hèn nhát, thể hiện rõ trên khuôn mặt góc cạnh những đớn đau mà thân chủ nó phải chịu, nhưng cũng ko vì thế, vẻ đẹp quá phô trương ấy bị mất đi mà lại càng thêm nét bất cần đến chói lòa

Nhận ra kẻ thù đã mất hết sức lực để chống cự chỉ còn lại sự yếu đuối đến tồi tàn, tệ hại của những kẻ thua cuộc, Hàn Tử Di mới chịu buông lỏng cánh tay ngọc ngà đang chế ngự ở cổ hắn, điềm nhiêm rút về xoa mu bàn tay kia đang sưng lên, chút hối hận sẽ chẳng xuất hiện cho đến khi thân thể của ai kia dần dần chìm nghỉm xuống đáy bể, cô mới thực sự phát hoảng, ý thức được hậu quả của những gì mình vừa gây ra.

Hít một hơi thật sâu rồi lặn xuống đáy bể, kéo con người đang bị lưỡi hái Tử Thần kề dao vào cổ kia lên ngoi lên mặt nước, sau một hồi loay hoay đến mệt, cô nàng họ Hàn mới lôi nổi cái hình hài nặng trịt ấy lên sàn đá ẩm lạnh của phòng tắm. Khổ nỗi, người của hắn có lấy một mảnh vải che thân, làm cho người còn lại có diễm phúc được chiêm ngướng phải nhắm mắt nhắm mũi, mặt đỏ bừng bừng, đấu tranh lí trí mãi mới chịu chạy lẹ vào phòng vơ đại cái chăn mỏng phủ lên cho hắn, coi như làm phước giữ cho hắn cái trinh trắng mai này còn cưới vợ sinh con

-Ê_Tát nhẹ vào gò má nạn nhân, Hàn Tử Di lo lắng, nhìn cái mặt ngủ ngon ơ ko biết trời đất của hắn mà nghĩ đến viễn cảnh mình bị cùm ngồi nhà đá bóc lịch mà cô lại ân hận khôn nguôi, mong muốn đẩy lùi lại thời gian, thay vì nhảy vào phòng tắm của hắn thà nằm ưỡn người trên giường còn hơn

-...
-Này!_Tát mạnh thêm nữa, cô nàng họ Hàn bất lực ấn mạnh vào vùng bụng của nạn nhân theo những gì được học, nhưng hầu như chẳng có tiến triển gì

-...

-Ế! Đừng chết mà_Tái nhợt sắc mặt khi nạn nhân vẫn chưa có chuyển biến tốt, Hàn Tử Di đánh bạo thực hiện phương phát cuối cùng, hô hấp nhân tạo. Cô hít một hơi lấp oxi đầy hai lá phổi, nhắm tít mắt miễn cưỡng đưa môi mình chạm vào môi kẻ thù, đẩy mạnh lớp ko khí mình thu từ cuống phổi trào lên truyền vào miệng của nạn nhân. Lòng

Lần 1 ko được, lần 2 cũng ko xong, cho đến khi con người ân hận kia thực sự biết tội lỗi sâu như biển của mình, nước mắt đã lưng tròng ứa ra thì lúc đó, cái tên đang ghét kia mới chịu cựa quậy, nhân lúc ân nhân của mình đang hô hấp nhân tạo thì vẫn ngang nhiên dở thói yêu râu xanh, đục nước béo cò, đưa bàn tay to khỏe chạm lên mái tóc ướt đẫm của cô gái đang "hôn trộm" mình như muốn giữ chặt con mồi ở nguyên trạng thái cũ, dùng lực đẩy mạnh để tăng thêm sự nóng bỏng đồng thời ko ngần ngại hòa quyện khôn môi của mình "hợp tác" rất mực ăn ý.

Giật nảy mình như bị ma hù, Hàn Tử Di đứng tim bất động, để mặc kẻ kia gồng người lên hoán đổi vị trí, đẩy cô xuống làm kẻ nằm dưới, bấy giờ, kẻ hôn là nạn nhân, kẻ bất động lại là ân nhân, tình cảnh y chang phim Hàn Quốc thứ thiệt.

Di chuyển bàn tay còn lại lên eo con mồi, đặt lên lớp da trắng nõn mát lạnh chung quanh, Lăng Tử Thần quyết ko dừng lại hành vi tiểu nhân của mình, đưa bờ môi hết đống đô ở môi cô lại oành tạc lên chiếc cổ cao gầy, cả thân thể dường như rơi vào dục vọng huyễn hoặc vốn nằm tiềm ẩn sâu trong mỗi người đàn ông, khiến hắn nóng bừng lên, ham muốn ko hề dứt. Phải, chẳng ai có thể cưỡng lại một miếng thịt gà thơm ngon chín kĩ khi nó đã nằm trên miệng cả

Sau vài giây mặc kẻ kia muốn làm gì thì làm, Hàn Tử Di mới túm được 16 linh hồn già trẻ dạo chơi trên chín tầng mây về lại với cơ thể, xử lí hàng loạt tin báo nguy hiểm từ chiếc rađa nhanh nhạy gửi về. Giận đùng đùng trước hành vi đồi bại của Lăng Tử Thần, cô nàng điên tiếc, dùng hết sức bình sinh còn lại chờ đợi thời cơ. Khi chiếc nút đầu tiên trên chiếc áo trắng khiêu gợi được mở ra cũng là lúc trò chơi kết thúc bằng chọi chân mãnh lực của kẻ phục tùng bên dưới, tặng hẳn cho kẻ chế ngự bên trên một chuyến du lịch cùng chiếc chăn mỏng rơi ầm xuống bể nước ko thương tiếc rồi đẩy gót chạy như bay ra ngoài

Đóng rầm cánh cửa nguy hiểm, Hàn Tử Di thở hắt, cảm thấy cả cơ thể đang nóng dần lên một cách vô duyên hết sức, đến cả gò má, bờ môi cũng tự dưng lại ham muốn một cái gì đó ko nên. Trấn tĩnh lại, tự kiểm điểm bản thân, Hàn Tử Di cho chính mình một giải thích xác đáng trước những cảm xúc đang chế ngự: như Lăng Tử Thần đã từng nói, cô đang ở tuổi dậy thì, những thứ như ban nãy quả có cám dỗ ghê gớm, chẳng có gì phải lo lắng cả, bởi lần đầu được tiếp xúc "thân mật" với người khác phái, chuyện như vậy quá đỗi bình thường.

-Chị đang làm gì ở đó thế?_Đưa đôi mắt vằn đỏ cũng khuôn mặt ngà ngà say tra hỏi người chị của mình, Hàn Gia Minh ngồi xổm xuống đất, vật vờ, mọi cử động đều lóng ngóng như trẻ lên ba

-Này! Sặc mùi rượu!_Lại đỡ thằng em dậy, Hàn Tử Di bịt mũi, chúa ghét phải ngửi thấy cái mùi nồng buồn nôn ấy, nhanh nhẹn đỡ cậu em vào phòng.

Sau một hồi làm ôsin cởi giày cởi dép cho nó một cách chu đáo, cô nàng mới yên trí bước tiến ra phòng, định bụng làm nước giải rượi cho nó. Chợt cô dừng lại, ánh mắt từ bình thường đến sắc lịm, quay phắt ra phía sau, căng mắt nhìn khẩu súng đang chĩa vào trán mình

No comments:

Post a Comment