Saturday, March 16, 2013

[888810a8] Kì III


-Nói chi mi_Cái tên bị lay mạnh choáng váng hỏi, giờ tôi mới nhận ra cái mặt thảm hại đó là của ai, còn ai nữa chứ ngoài đại ca Nguyên Tiên Nữ (Nguyễn Tiến Hiệp), đối thủ nặng kí của các male a8 với thân hình nhỏ nhắn và xinh xắn trong cuộc thi "Xem ai thấp hơn nào", được hầu hết 46 cư dân a8 bình chọn (trong đó có cả hắn) là nam nhi có tài giữ nguyên vóc dáng trong nhiều năm ko qua phẫu thuật chỉnh hình và cũng là người đi đầu trong phong trào "thu hẹp diện tích hình thể, gia tăng diện tích môi trường". Thật khó tin là 2 con người đối lập nhau về vóc dáng lại ôm ấp một tình bạn não nề đến thế, giờ tôi mới thấy tận mắt nghe tận tai đấy.




-Mi hiểu tau mà_Trần Kinh Kong tiếp tục, dù mắt phải hắn đã tê liệt hoàn toàn vì nháy hết công suất nhưng đã có mắt trái thay thế, sung hơn nữa_Mi cứ nói đi, tau ko buồn đâu


-Mi nói rứa tau nói được...


-Trời, Hiệp ơi là Hiệp_Ko để cho Tiên Nữ nói tiếp, Trần Kinh Kong nhà ta dường như quá xúc động, hắn hét lên rồi ôm chầm lấy bạn

Sau khi được Trần Kinh Kong ô ấp, Tiên Nữ nhanh chóng thay đổi thái độ ngơ ngác của mình bằng vẻ mặt sầu thảm quá đạt, cứ vỗ vỗ trên vai tôi


-Ông mi nói đúng đấy, hắn bị bệnh ...hix...hix mất trí nhớ tạm thời, huhu_Đưa đám à, tôi suy nghĩ với cái đầu rối beng_đến cả tau, bạn thân của hắn mà hắn cũng tưởng là trộm mà vác chổi đuổi tau đến công an nữa thì sao mi nên thông cảm cho hắn, mi là cháu hắn, mi cần phải biết. Tau e rằng đến tên hắn hắn cũng ko viết được huống gì là chữ Tiệp. Đời thật quá bất công, người hiền như hắn có mấy người, người ngốc như hắn cũng chỉ trên 10 ngón tay, vậy mà... Hiếu ơi là Hiếu, răng mi bỏ tau mà đi_Ko biết quá xúc động hay là đùa hơi quá trớn mà Tiên Nữ cứ được đà gào to hơn, nước mắt nước mủi thì chẳng thấy đâu mà khi không cứ lấy tay xoa mắt.


Để cho thêm phần chân thực, Trần Kinh Kong nãy giờ đang ngớ người nhìn bạn cũng lập tức khóc theo. "Hai người họ ôm nhau, cùng nhau sưới ấm bằng hơi nóng bốc lên từ cơ thể, tuyết đang rơi..."


Nếu trong tay tôi là một xô nước, tôi sẽ ko ngần ngại đổ dòng nước tinh khiết đó lên người chúng, để rồi thốt lên "Ông trời cảm động cho mối tình của bây". Nhất định là thế, tôi thề có chúa


Khóc no mắt, Tiên Nữ bắt đầu thay đổi tư thế, tạo dáng chuẩn nhất cho mình, nhìn Trần Kinh Kong đầy kỳ vọng


-Hiếu à, tau sẽ mãi ở bên mi, chăm sóc cho mi, tau sẽ vào bếp pha cháo nấu mì tôm cho mi, sẽ đút mi một miếng, tau cả bát, tau sẽ vì mi mà hi sinh tuổi xuân đang hé rộ của mình. Cho nên, mi hãy cứ tin tưởng ở tau, hãy đưa tau những gì mi có, có đất đưa đất, có nhà đưa nhà, có xe hơi tau ko ngại nhận, đưa tiền tau cũng ko dám chê đâu. Tau sẽ cất hộ cho mi, giữ gìn dùm mi, mi đừng ngại


Đáp trả sự rộng lượng khoan dung của ông bạn thân, Trần Kinh Kong đỡ lời:


-Hiệp ơi là hiệp, trong cái túi te tua rách nát của tau chỉ còn 500đ, đó là số tiền còn lại của gia đình tau, nếu mi còn có lương tâm, nếu mi còn coi tau là bạn thì hãy lấy đi, coi như tau ko còn nợ mi gì cả


-Hiếu ơi là Hiếu, đến lúc này rồi mà mi còn ko bỏ cái tính keo kiệt bủn xỉn đến tận dạ dày đó, khi sáng tau mới trả mi 50k mà, mi ngốn hết rồi hả


-Chẳng nhẽ mi ko hiểu lòng tau hả Hiệp ơi, uổng công tau luôn tin ở mi, trao bản thân cho mi mà mi lại làm thế, tình bạn chúng ta mi đã vất đi đâu mất rồi. Hiệp ơi, mi còn nhớ chiếc xe đạp mà mi đã từng đèo tau từ trường về nhà ko, tau đã luôn giữ nó cẩn thận, chăm sốc nó, và giờ nó vẫn còn chễm chệ an dưỡng 1 khu riêng trong đống phế thải nhà bên cạnh. Mi đã quên rồi sao một thời cắp sách đến trường, mi đã chạy đòi tau đến mệt bở cả hơi tai vì lỡ ăn cái bánh mi cắm dở và cũng kể từ đó mi toàn lén tau ăn chùm, tau đã ko trách mi mà còn lơ đẹp mi lun để mi ăn cho thoải mái còn gì. Tau nhớ rất rõ cái mặt mi lúc đó, mi khóc bù lu bù loa vì bị mẹ đánh đít, hãy tha thứ tau vì đã cười quá trớn khi ấy, nhưng nếu có thể xoay ngược dòng thời gian trở lại quá khứ, tau sẽ đến bên mi, nhẹ nhàng ghé vào tai mi mà thì thầm "Ngu chưa con", tiếc thế ko biết


Thoáng ngớ người trước lời thú tội ngọt ngào của cậu bạn nối khố, Tiên Nữ khẽ rùng mình nhìn chằm chằm vào ánh mắt long lanh như quả chanh của người đối diện, rồi vừa giả vờ khóc vừa kể lể


-Tau cứ ngỡ sẽ mang theo bí mật này cho đến khi hơi thở cuối cùng được trút hết nhưng giờ đây có lẽ ko cần nữa rồi, nếu mi đã cố dồn tau vào con đường cùng thì tau đành phải lột áo mà chống lại. Hiếu á, mi còn nhớ cái ngày thuở bé ko, cái ngày mà mi diện chiếc quần có thêu con gấu màu vàng đi gặp bạn gái mi ấy, mi đã ra đi trong niềm hứng khởi, niềm tin yêu về một tương lai rạng ngời phía trước và trở về trong sự cô đơn tĩnh lặng với cái quần rách tổ chẳng ở phía sau. Mi có biết cái lỗ ngăn cách giữa 2 thế giới đó từ đâu mà ra ko , tau đã làm đấy, chính tau là người đã từ từ cắt nó ra để vá cho cái quần mẹ tau tau lỡ làm hư, tau ko ngờ hiếu à, ko ngờ mi lại mang cái quần đó để đi chơi cùng bạn gái, thật lòng xin lỗi em, ngàn lần xin lỗi em...


-Mi vừa nói cái gì?_Ko để cho Tiên Nữ ca xong bài, Trần Kinh Kong bình tĩnh hỏi lại, có chút giận dữ pha trộn trong điệu cười như mếu của hắn


-Mi ko nghe thì thui. khỏe, tau đi ăn cái chi đã, đói muốn chết, ở lại mà trăn trối với cháu mi đi_Như đã cảm nhận mối nguy hiểm đang cận kề, Tiên Nữ đỡ lời mau lẹ trong khi cơ thể đang chuẩn bị tư thế "chẩu"


-Tau với mi, chưa xong chuyện


-Xong rồi mà, tau đang đói tau cần ăn...


-Ăn bánh đòn nè...


Tôi biết trong các bạn chắc chắn ko có ai là ko xem phim hoạt hình nổi tiếng Tom và Jerry và cũng ko có ai xem mà ko bịt Tào Tháo rượt vì ăn vặt quá nhiều phải ko? Tôi biết mà!! Vậy thì đoạn kết của câu chuyện tình bạn lâm li bi đát ám sát tổng thống tôi vừa kể chắc ko cần tôi phải kể lể dài dòng nữa nhỉ, vừa tốn calo lại chẳng có 1 xu catxe, tội gì nói cho mệt. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, tuy tôi ko mấy ưa gì TIên Nữ lắm (hắn từng tranh giải người giữ vóc dáng ổn định của tôi) nhưng qua chuyện này tôi ko có chút thiện cảm thì cũng có chút biết ơn đối với Tiên Nữ vì hắn ko có công dận Trần Kinh Kong một trận thì cũng có lao đã dụ dỗ tên đười ươi lắm lời đi chỗ khác, nếu ko chắc chắn tôi sẽ còn phải ở đây dài dài uống rượu bái tổ tông 7 đời nhà hắn mất. Trong hoạn nạn mới thấy được chân tình, người hiền thì được phật tiên độ trì, câu này chỉ đúng với người như tôi thôi, hoho


-Dẫu gì cũng nợ đời, chi bằng qua chương trình này tôi trả luôn một thể. Xin gửi lời cảm ơn chân thành thống thiết từ tận đáy tâm gan lòng dạ ruột rà của tôi đến bạn Tiên Nữ, nhà ở địa chỉ Thăng THiên phố 12 con vịt trời, Thiên đình thiên thiên số đang tạm trú tại bệnh viện Băng Bó Bột hoặc gửi đến địa chỉ yahoo


Phi_thân_qua_chuồng_ngựa_prố@yahoo.com.vn nhá, nhân tiện báo cho bạn luôn là sau khi thu hình xong tôi sẽ rủ lòng thương trắc ẩn của mình cho bạn được diện kiến tôi, bạn nhớ chuẩn bị cho tôi 1 con gà luộc để tẩm bổ, 1 liếp sữa cô gái hà lan sô cô la làm món tráng miệng nha còn bánh kẹo thì tùy tâm ở bạn, nếu ko có thì chờ thêm 2, 3 tháng nữa rồi hẵng ra viện luôn một thể._Tôi nháy mắt, nở nụ cười hoa héo ruồi bay của mình trước máy thu hình, mong rằng, lời nhắn nhủ của tôi sẽ đến được tai mắt mũi họng của TIên Nữ trong thời gian sớm nhất.


Trước khi quay lại chủ đề chính, xin các bạn khán giả cũng như fan hâm nóng cuồng bạo của tôi dành chút ít thời gian vàng ngọc của mình để nghe lời nhận xét cũng như điểm số từ ban giám khảo về tiết mục song ca Nhạc chế của hai bạn Trần Kính Kong và Trần Tiên Nữ vừa thể hiện


Ca sĩ Siu Black: Ô hô hô hô hô, tôi thích màn trình diễn của hai em, các em rất có tiềm năng trở thành những ngôi sao màn đem của Nhạc chế đấy. Tuyệt lắm, good good, great, I like you chuz chuz, ô hô hô hô


Nhạc sĩ Hồ Hoài Anh: Chất giọng của Trần Kinh Kong khá tốt, còn Tiên nữ, tôi đánh giá rất cao sự cố gắng của em, tôi nghĩ em ko cần phải nhướn chần lên cho ngang vai bạn diễn đâu, tuy em lùn thì lùn thật nhưng sức hút của em thì đủ để cho mọi người phải ngước nhìn lúc em hái ổi đấy



Đạo diễn Đỗ THanh Hải: Giá như, tôi nói giá như cảnh đánh nhau cuối cùng của 2 em thật hơn 1 chút, như 2 con bò tót đâm sầm vào nhau ây thì sẽ rất hoàn hảo. Chúc mừng 2 em đã hoàn thành bài thi của mình. À, TIên Nữ, em có cần gọi 115 ko, nếu có thì, phụ tá gọi 115 cho thí sinh đi tôi phải để dành tiền gọi cho vợ nữa.


Xem ra mọi câu chuyện đều có 1 kết thúc có hậu, đôi bạn trên cũng thế, họ đã được đền đáp xứng đáng cho những gì họ đã bỏ ra, Trần Kính Kong có hẳn 1 vé vip uống trà nóng với thầy hiệu trưởng còn Tiên Nữ thì nằm nhà thương hạng sang, ấy vậy còn được dịp trồng thêm răng mới nữa chứ trong khi tôi đau răng mà ko có lấy cái răng giả để trong, đúng là sự khác biết về đẳng cấp chính là nguyên nhân dẫn đến sự cướp giật. Lúc ấy tôi đã có ý định cạy chiếc răng mới trồng của Tiên Nữ nhưng mà đó chỉ là suy nghĩ mong muội của trẻ mới lớn, con nít ở nhà ko nên bắt chước theo, vừa nguy hiếm cho người được nhổ răng, vừa uổng cho cái kìm mới bị hỏng. Sau khi chứng kiến sự thảm sát kinh khủng của người bạn thân và bạn thân của người bạn thân của tôi, tôi ra đi trong sự tĩnh lặng, nhanh chóng chuồn lẹ vào một vị trí an toàn để tránh bị gọi lên đồn tra khảo vì có dính lứu đến 2 người kia thì hỏng, vừa mất hết cả hình tượng ngoan hiền bao đời gầy dựng lại mất mấy đồng tiền bắt taxi về trường, giá xăng dạo này lên kinh khủng, ai dại gì, ngu si lâu năm thông minh đột xuất quả ko sai mà. Kiễm mãi kiếm mòn cả con mắt mới tìm được 1 chỗ tránh boom an toàn thì lại bị kẻ khác dành mất, hắn thản nhiên dành chỗ của tôi trong khi mắt tôi đã xí cái chỗ đó nãy giờ. Ko những thế, hắn còn chẳng thèm nhìn tôi một cái, lơ đẹp. Bạn thử nghĩ xem, khi một tên khác phải ko thèm nhìn bạn thì chỉ có 5 trường hợp hi hữu xảy ra: TH1: bạn ko đủ sức hút để lôi kéo ánh mắt của hắn =>Ko thể xảy ra vì tôi rất tự hào về sắc đẹp nghiêng thùng đổ nước của mình, loại, TH2: Hắn đang nhìn một cô khác xinh hơn bạn=>Có thể xảy ra nhưng phải có điều kiện trời nắng nóng, lúc đó con người dễ sinh ra hiện tượng ảo giác, trong lớp này làm gì có người nào bằng tôi chứ, loại, TH3: Hắn đang nhìn một vụ chấn động nào đó=> Rất có thể, lớp tôi là lớp đi đầu trong phong trào này mà, như vụ vừa rồi cũng là một chấn động lớn đấy, nhưng lúc đó lớp tôi hết chấn động rồi mà, loại, TH4: Mắt hắn bị mù=> Ko thể nào, hắn chỉ bị cận, ko bị mù, ít nhất cũng nhìn được, loại, TH5: Bản thân hắn là số 1=> Đúng vậy, ko nhầm đâu, ai tôi ko dám chắc nhưng cái tên đang ngồi ở đây thì...đảm bảo 100% rơi vào trường hợp này. Vậy nghiệm của hệ phương trình là "Bản thân hắn là số 1".


Nhắm mắt để lòng được thanh thản, đưa tay ôm lấy ngực để trái tim mình thôi cuồng bạo, ôm đầu vỗ gối để những suy nghĩ ma mãnh đang nhen nhói trong đầu vụt tắt. Cuối cùng, sau khi quan sát, phân tích, đánh gia, tôi đã mưu lược được phương thức tác chiến để chiếm lại cái ghế đáng nhẽ phải là của mình.


*Địch: Nguyễn Bình Yên, tên thì rõ ràng là mưu cầu bình yên thế mà dám ngang nhiên cướp chỗ của bà, đứng là ko thể nhìn mặt mà bắt lòng


Đặc điểm nhận dạng dễ nhất: Cái đầu luôn ngẩng cao hợp mới trọng lực 1 góc 120 độ, tay luôn cầm chiếc gương hình chữ nhật 5x10


Điểm yếu: mặt


Ưu điểm: có quả nhiều nhược điểm


=> Muốn quân địch khóc thảm thiết nhường chỗ thì cách duy nhất là "dùng vũ lực đe dọa tinh thần của hắn trước, khi nạn nhân rơi vào trạng thái hoảng loạn, triệu chứng của bệnh tinh thần phân liệt thì gọi 115, đẹp, vừa ko bẩn tay lại được cái mác người tốt. Còn nếu hắn ko sợ thì tiến tới giáp lá cà, cứ nhằm cái mặt hắn mà tát, nhắm mắt hắn mà đấm, khi hai bên má sưng vù như quả trứng, 2 mắt thâm quầng đầy nghệ thuật thì đưa cho hắn cái gương, đảm bảo sau 5 giây "gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai xấu được dường như ta" hắn sẽ nhanh chóng biễn khỏi tầm mắt, vừa đuổi được kẻ thù, vừa có chiến lợi phẩm là đồ dùng hắn để lại".


Tôi mà đã ra tay thì chỉ có bách phát bách trúng, 3 mũi tên trúng một con nhạn, Tào Tháo nhảy sông tự sát, Gia Cát Lượng bái làm sư, Ô Mã sống dậy, chim ngừng hót, ếch ngừng kêu, người người ngừng thở, hoho.


Tự thưởng cho mình một điệu cười nham hiểm nhất vùng, anh hùng nhất nước, chói lóa như ánh mặt trời. Chuẩn bị một tư thể cực chuẩn tôi tiến đến gần hắn 1 cách oai phong lẫm liệt, hai tay đang vào nhau bẻ rắc rắc. Nếu như có thêm chiếc tăm trong miệng nữa thì khỏi phải nói, mafia thót tim, ninja đâm đầu tự tử. Toan thực hiện kế hoạch hoàn hảo của mình thì cái tên đáng nhé phải ở yên ngay tư thế ban đầu tự dưng như linh cảm mách bảo, quay mặt về phía tôi


-Răng nhìn tau chằm chằm rứa, chưa thấy trai đẹp bao giờ à?_Dứt câu, hắn lấy tay hất mớ tóc hôi rình mùi keo ngắn cũn cỡn của mình, ko biết tôi có nhìn lầm hay vì ánh mặt trời chói quá mà bống dưng mắt hắn nháy 1 cái đầy tình tứ. Sau nụ cười lấy duyên kinh khủng của hắn, tôi thấy quang cảnh quanh mình chợt tối sầm, gió thổi ù ù cùng những chiếc lá khô từ đâu bay tung tóe như cảnh trước bão, tiếp sau đó, đầu óc ngây thơ của tôi còn mường tượng được cảnh mình bị cục đá tảng từ phía hắn lao đâm thẳng vào, phút chốc người và máu làm một, tôi thấy mình ngã xuống trong một tư thế thật thê thảm, chân chổng lên trời, đầu lao xuống đất, vẻ kiều diễm hoàn mĩ ngày nào giờ như khói bay, hàm răng trắng muốt được tôi chăm sóc cẩn thận 1 ngày đánh 5 lần giờ đây mất cha 2 cái, mái tóc đen mượt cả đời tôi gìn giữ tự dưng cháy khét. Tôi hồn nhiên như con điên liên hợp quốc ngớ người tưởng tượng cái kết đau đớn của mình mà quên mất cái mặt thằng cha đó nhìn mình từ bao giờ đầy ẩn ý.

No comments:

Post a Comment